Phổ Biến 5/2024 # Ve 12 Chom Sao Tung Canh Hoa Roi Chap 3 Can Ham Noi Bo Hoang # Top 7 Yêu Thích

Ở một nơi nào đó…

– Song Ngư ?-tọa lạc trên ghế, tay cầm cuốn sách, miệng nhấp ngụm trà, Xử Nữ hỏi.

– Ừ-Nhân Mã trả lời, chẳng nói gì thêm, cứ ngồi thừ ra đấy như người mất hồn vậy.

Xử Nữ đảo mắt qua gương mặt của Nhân Mã, rồi nhanh chóng dán mắt mắt vào cuốn sách đang đọc dở. Vẫn với tư thế ấy, Xử hỏi tiếp:

– Lại nữa?

Nhân Mã mím môi, không đáp lại. Xử Nữ chẳng nói gì, thời gian như ngừng trôi. Bỗng, cô gập sách lại, đưa tay cầm lấy tách trà, nhấp thêm ngụm nữa. Đặt sách lên bàn, cô bảo:

– Đi thôi…

——————————————————————————————————-

– Xử, đây là đâu vậy? Thích quá đi – Nhân Mã của chúng ta một giây trước còn bi quan. Cô chạy ào ra bãi cỏ xanh rờn. Nhìn mọi thứ xung quanh, cô hỏi:

– Xử nữ, sao nơi này hoang vắng quá, thường thì đẹp thế này phải kèm theo đông đúc chứ ?

– Bị bỏ hoang.

– Nhưng tại sao mới được cơ chứ – Nhân Mã tiếp tục thắc mắc.

– Nó từng là nghĩa địa – Xử hơi ngập ngừng nhưng cũng đáp lại. Tính Nhân Mã cô còn lạ gì nữa, chắc chắn là sẽ…

Nghe xong, Nhân mã lập tức hoảng, mặt tái mét lại, nhảy ra cạnh Xử Nữ (Nhân Mã sợ ma lắm à). Gương mặt Xử hiện ra chút nét bất đắc dĩ, cô vỗ vai Nhân Mã: “Không sao đâu”. Mã Mã vẫn chưa hết sợ, cứ bấu lấy áo Xử. Xử Nữ thở dài – cô chịu luôn. Bất giác cô nâng tay lên, liếc nhìn đồng hồ, mặt khẽ biến. Cô kéo Nhân Mã lên xe, để mặc con Ngựa điên này la oai oái. (Nhân Mã: “Ai là ngựa điên hả?”) Đỗ xe bên vệ đường, cô đặt ngón trỏ lên môi Nhân Mã, và “ss”. Thế là bạn Ngựa lập tức im lặng. Xử Nữ mở cửa, ra khỏi xe, gọi điện thoại. Xong, cô kêu Nhân mã ra ngoài, bản thân thì lấy vài giấy tờ gì đó trong xe. Đúng năm phút sau, một chiếc xe màu đen đến. Tên lái xe nói gì đó với Xử, cô đáp lại rồi đưa tập giấy tờ vừa rồi cho hắn. Quay lại, hắn mở cửa, nói: “Mời tiểu thư Nhân Mã lên xe”. Mã Mã liếc nhìn Xử Nữ,dò hỏi. Nhận được cái gật đầu của Xử Nữ, cô lập tức lên xe. Tên lái xe đóng cửa lại, lên ghế ngồi. Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã khuất dạng.

Chuyện chiếc xe chở Nhân mã đi đâu và để làm gì thì chúng ta sẽ bàn đến sau, bởi còn phải quay lại với nhân vật chính trong sự việc này – Xử Nữ. Bóng xe vừa khuất, Xử liền quay gót chân, trở lại khuôn viên bị bỏ hoang.

Khuôn viên lúc này thật im ắng. Từng cành cây, ngọn cỏ đều mang dáng vẻ hiu quạnh. Lướt nhanh đến bên một bức tường được phủ kín bởi đám cây leo, cô xem xét.

– Nơi này lâu rồi không có người đến. Mưa có thể gột rửa đi nhưng đây thì không thể…Nó là một góc khuất…Lớp bụi có vẻ mỏng hơn chỗ khác…Không đồng đều…- suy nghĩ của Xử Nữ – Đúng như mình nghĩ.

Nhấc đống cây lên, khều nhẹ lớp cỏ ngụy trang, hiện lên trước mắt cô là một cánh cổng. Thứ này chẳng có vẻ gì đặc cả, trừ một hàng kí tự y hệt các chữ tượng hình trong kim tự tháp Ai Cập. Sau khi nhìn nhìn thứ gì đó trên màn hình điện thoại, cô bắt đầu ấn các nút với cái thái độ ” ngươi thà không có còn hơn”. (tác giả:”Thật đáng sợ…”)

– Cạch…Két…- Thứ “rẻ tiền” kia chính thức bị phá. Cánh cổng mở ra, một đường hầm bí mật hiện lên trước mắt ai đó. Không chần chừ, Xử Nữ bước vào căn hầm. Đi được vài bước thì…”Két…Rầm!!!” (cánh cổng tự nhiên đóng lại). Xử không ngạc nhiên cho lắm, thong dong vừa bấm điện thoại vừa đi tiếp.

Hành lang sâu hun hút, những tia sáng mỏng manh nhạt nhòa từ vài cây nến được bắc trên tường phần nào giúp cho căn hầm bớt tối tăm. Mùi ẩm mốc nồng nặc bốc lên, thực sự khiến con người ta không thể tưởng được. (tác giả; *bí mật bám theo chị Xử, giờ đang chuẩn bị ngất thì vớ được cái mặt nạ liền đeo ngay vào* Thoát chết. Xử: Người bí mật bám theo ta mà tơ hơ thế hả?tác giả: Em xin lỗi*lấy lại tinh thần* Tiếp tục nào…)

Khắc đi khắc đến, cuối cùng, Xử Nữ nhà ta chỉ cần quay một gót chân nữa là đến nơi, tuy nhiên, cô lại nấp vào đằng sau bức tường. Cô lấy ngón cái chạm nhẹ nhàng vào màn hình điện thoại. Lập tức, tia hồng ngoại, máy quay và một đống thiết bị khác đều xuất hiện trong tích tắc rồi biến mất (mình lười viết lắm). Thế rồi, đến lượt cánh cửa bảo mật khi cũng bị xếp vào hàng “rẻ tiền” cùng với cái cổng hầm trước đó (đôi cổng: quá đáng…). Tất cả đã bị cô làm cho vô hiệu hóa. Giờ mọi chuyện đã trở nên thực dễ dàng, Xử Nữ chỉ việc bước qua ngưỡng cửa ấy và…

——————————————————————————————————

– Yết, con hãy dẫn người đến đó điều tra xem có chuyện gì xảy ra.

– Vâng.

Chả qua là căn hầm bí mật nhà Yết ca bị ai đó đột nhập (Xử chứ ai). Anh được điều đi đến đó xử lý. Họ đi với tốc độ nhanh nhất đến đó kể từ khi phát hiện ra sự việc (lúc đó Xử đã phá được mã bảo vệ của cổng hầm). Giờ họ đã có mặt ở khuôn viên bị bỏ hoang.

END CHAP

———————————————————————————————————