Thịnh Hành 5/2024 # 12 Chom Sao Ket Yet Tinh Yeu La Gi Phan 4 # Top 9 Yêu Thích

– Dậy thay đồ nhanh lên không thôi muộn học đấy. – Yết tỏ vẻ cáu giận

Kết ngồi dậy ngáp một cái rõ dài. Yết thì đứng đợi, Kết bước ra khỏi giường và nghĩ hôm nay sẽ là buổi học cuối cùng của cậu với Yết nên sẽ chỉnh tề. Kết nói :

– Yết này.

– Sao. – Yết hỏi lại

– Bạn trông đáng yêu đấy.

– Cảm ơn Kết. – Yết mỉm cười

Kết thay đồ xong trèo lên xe và ngắm lại con đường lần cuối khi chuẩn bị đi. Cậu bé này hơi rưng rưng, thấy vậy Yết hỏi :

– Sao vậy Kết ?

– À không sao đâu Yết. – Kết trả lời lại bằng một nụ cười hồn nhiên.

– Hai đứa, đến nơi rồi. – Mẹ Yết gọi

Kết xuống xe nhìn Yết mỉm cười. Kết vào thì vừa đến giờ vào lớp. Ngồi trong lớp Kết hỏi :

– Yết ơi, Kết có việc muốn nhờ.

– Chuyện gì vậy Kết ?

– Kết nắm tay Yết được không ?

– Nắm tay ?

– Đi mà Yết. ( Đôi mắt long lanh )

– Được rồi.

Kết và Yết nắm tay nhau hết giờ học vì Kết muốn để lại kỉ niệm cuối cho lần đi này. Yết cảm thấy lạ với thái độ của Kết hôm nay nhưng Yết cũng cho qua. Tan học Kết kêu Yết về trước vì có việc cần làm, Yết cũng chẳng mảy may nghi ngờ gì. Ngọc Nhi đã chờ sẵn, Kết nói :

– Đi thôi.

– Được rồi.

Thế là Kết và Nhi đi thật xa vào rừng, tránh xa con người và thợ săn ma cà rồng. Còn về phần Yết, Yết rất lo lắng cho Kết sợ Kết bị giết bởi những thợ săn ma cà rồng khác. Và có thể nói là Yết nhớ Kết.

12 năm trôi qua, mẹ Yết đã mất trong quá trình săn ma cà rồng.( 2 phút mặc niệm bà Mã nào :3)Yết thay mẹ làm một thợ săn ma cà rồng nhưng Yết vẫn đi học, đêm đi săn. Thực ra Yết đã nhận ra biểu hiện lạ trong cơ thể mình, Yết cảm thấy khát máu, nhạy cảm với ánh nắng đặc biệt là răng nanh dài ra. Yết nhớ lại lúc nhỏ Yết từng để Kết hút máu mình một tình bạn với ma cà rồng. Yết đi học và gặp được một tình bạn đích thực :

– Bạn là Nguyễn Thục Thiên Yết đúng không ? – Cô bạn ấy nói

– Đúng vậy. – Yết trả lời

– Bạn nhớ mình không ?

Yết cố gắng lục tìm kí ức về cô bạn này, cô bạn kia mỉm cười nói :

– Cái năm mà bạn học rất giỏi ấy đến năm nay vẫn vậy. Có vẻ bạn buồn hơn khi cậu bạn tên Kết ấy chuyển đi.

– Bạn là Hoàng Ngọc Tuyết Mai ngồi ở đầu bàn. – Yết chợt nhận ra.

– Đúng rồi đó. – Cô bạn mỉm cười

Yết hạnh phúc khi gặp lại bạn cũ, từ khi chuyển trường Yết chẳng gặp được người bạn cũ nào. Yết buồn hản từ lúc đó mặc dù có rất nhiều bạn mới.

Kết ngồi dậy ngáp một cái rõ dài. Yết thì đứng đợi, Kết bước ra khỏi giường và nghĩ hôm nay sẽ là buổi học cuối cùng của cậu với Yết nên sẽ chỉnh tề. Kết nói : – Yết này. – Sao. – Yết hỏi lại – Bạn trông đáng yêu đấy. – Cảm ơn Kết. – Yết mỉm cười Kết thay đồ xong trèo lên xe và ngắm lại con đường lần cuối khi chuẩn bị đi. Cậu bé này hơi rưng rưng, thấy vậy Yết hỏi : – Sao vậy Kết ? – À không sao đâu Yết. – Kết trả lời lại bằng một nụ cười hồn nhiên. – Hai đứa, đến nơi rồi. – Mẹ Yết gọi Kết xuống xe nhìn Yết mỉm cười. Kết vào thì vừa đến giờ vào lớp. Ngồi trong lớp Kết hỏi : – Yết ơi, Kết có việc muốn nhờ. – Chuyện gì vậy Kết ? – Kết nắm tay Yết được không ? – Nắm tay ? – Đi mà Yết. ( Đôi mắt long lanh ) – Được rồi. Kết và Yết nắm tay nhau hết giờ học vì Kết muốn để lại kỉ niệm cuối cho lần đi này. Yết cảm thấy lạ với thái độ của Kết hôm nay nhưng Yết cũng cho qua. Tan học Kết kêu Yết về trước vì có việc cần làm, Yết cũng chẳng mảy may nghi ngờ gì. Ngọc Nhi đã chờ sẵn, Kết nói : – Đi thôi. – Được rồi. Thế là Kết và Nhi đi thật xa vào rừng, tránh xa con người và thợ săn ma cà rồng. Còn về phần Yết, Yết rất lo lắng cho Kết sợ Kết bị giết bởi những thợ săn ma cà rồng khác. Và có thể nói là Yết nhớ Kết. 12 năm trôi qua, mẹ Yết đã mất trong quá trình săn ma cà rồng.( 2 phút mặc niệm bà Mã nào :3)Yết thay mẹ làm một thợ săn ma cà rồng nhưng Yết vẫn đi học, đêm đi săn. Thực ra Yết đã nhận ra biểu hiện lạ trong cơ thể mình, Yết cảm thấy khát máu, nhạy cảm với ánh nắng đặc biệt là răng nanh dài ra. Yết nhớ lại lúc nhỏ Yết từng để Kết hút máu mình một tình bạn với ma cà rồng. Yết đi học và gặp được một tình bạn đích thực : – Bạn là Nguyễn Thục Thiên Yết đúng không ? – Cô bạn ấy nói – Đúng vậy. – Yết trả lời – Bạn nhớ mình không ? Yết cố gắng lục tìm kí ức về cô bạn này, cô bạn kia mỉm cười nói : – Cái năm mà bạn học rất giỏi ấy đến năm nay vẫn vậy. Có vẻ bạn buồn hơn khi cậu bạn tên Kết ấy chuyển đi. – Bạn là Hoàng Ngọc Tuyết Mai ngồi ở đầu bàn. – Yết chợt nhận ra. – Đúng rồi đó. – Cô bạn mỉm cười Yết hạnh phúc khi gặp lại bạn cũ, từ khi chuyển trường Yết chẳng gặp được người bạn cũ nào. Yết buồn hản từ lúc đó mặc dù có rất nhiều bạn mới.