Phổ Biến 5/2024 # Siêu Trộm 2 – Chap 2 # Top 6 Yêu Thích

Chap 2: Thế giới này còn tồn tại một phù thuỷ khác?

Tác giả: Rosella Sarphire

—oOo—

Thiên Bình nhớ ba mẹ mình từng nói sau vụ tai hoạ giáng xuống, phù thuỷ đã bị diệt vong không còn ai ngoại trừ bọn họ. Ba mẹ nhờ may mắn sở hữu Blood Fire nên mới có thể chạy thoát, tuy nhiên cũng bị thương tổn không nhẹ. Bây giờ ba mẹ đã chết, chỉ còn mình cô tiếp tục kế thừa dòng máu của họ, trở thành phù thuỷ cuối cùng của thế giới. Vậy mà hiện tại có người gửi cho cô một tấm thiệp kèm theo dòng chữ cổ chỉ phù phuỷ mới có thể đọc được. Đây có phải là nói, trên thế gian này ngoài cô ra còn có một phù thuỷ khác?

“Chủ nhân của khu rừng Heaven thân gửi” – Đây là ý nghĩa của dòng chữ trên tấm thiệp. Khu rừng Heaven này Thiên Bình có nghe qua rồi. Nói là rừng nhưng thực tế Heaven là một hòn đảo nằm cách biệt ngoài biển xa, không phụ thuộc vào bất kỳ quốc gia nào. Gọi là Heaven bởi nguyên nhân nó không khác gì một hòn đảo đưa người ta đến cái chết. Bảo Bình từng rất hứng thú với hòn đảo này. Trên vệ tinh không có cách nào thu được hình ảnh chính xác của Heaven, không ít quốc gia phái người đến thăm dò địa hình của nó, bất kể sử dụng phương pháp nào họ vẫn không thể tiếp cận được nó. Và hơn hết, những người tiến vào thăm dò đều có kết cục một đi không trở về.

Một nơi kỳ quái như thế mà lại có chủ nhân, nhưng Thiên Bình lại không kinh ngạc lắm. Có thể biết ngôn ngữ cổ của phù thuỷ, thì bản chất người này đã không tầm thường, đương nhiên sẽ không đồng ý cho kẻ lạ xâm nhập vào lãnh địa của mình.

Lúc này đột nhiên chuông điện thoại vang lên, Thiên Bình tạm để tấm thiệp xuống bàn và lấy điện thoại ra xem. Người gọi là Ma Kết. Ánh mắt Thiên Bình dần nhu hoà xuống. Hai người các cô quen nhau đã được một năm. Với cô, Ma Kết quả thật là người bạn trai tồi. Bởi tính chất công việc, anh không thể dành được nhiều thời gian cho cô, đôi khi sẽ còn lỡ hẹn để cô nhiều lần phải chờ đợi, tuy nhiên Thiên Bình cũng không tức giận. Nhưng hơn hết cả, con người này vẫn sẽ chạy tới xin lỗi cô vì lỡ hẹn, sẽ sốt ruột trở thành kẻ ngốc nghếch khi cô bệnh, lúc cô cần người bên cạnh nhất sẽ kịp thời xuất hiện trước mặt cô. Người đàn ông như thế làm sao Thiên Bình có thể ghét bỏ được đây?

Lập tức nhận máy, giọng nói trầm ổn và dịu dàng của Ma Kết vang lên:

“Bình Bình, anh nghe Nhân Mã nói em bị mệt? Đã về đến nhà hay chưa? Anh đang ở trước cổng nhà em này”

Thiên Bình nghe vậy trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Cô đứng dậy, trên tay vẫn cầm điện thoại đi ra ngoài cổng, quả nhiên thấy Ma Kết đang đứng chờ ở bên ngoài. Tiến đến mở cổng ra, Thiên Bình ôm lấy Ma Kết, lập tức được người con trai kia ôm thật chặt vào trong ngực.

“Hôm nay anh không có vụ án nào sao, còn dành thời gian đến xem em?”

Ma Kết vuốt nhẹ tóc người con gái anh yêu nhất, mỉm cười nói:

“Vốn là có một vụ, nhưng vừa nghe Bình Bình của anh bị bệnh anh không thể làm ngơ. Với anh người quan trọng nhất vẫn là em”

“Bớt lời ngon tiếng ngọt đi” Thiên Bình rời khỏi cái ôm của Ma Kết rồi vươn tay kéo hắn vào nhà, vừa đi vừa nói “Thật ra anh không cần đến xem em đâu, gần đây do triển lãm nên mới bận như vậy, qua rồi sẽ không như thế nữa”

Ấn vai Ma Kết để anh ngồi xuống sô pha, Thiên Bình đi vào trong bếp pha trà. Ma Kết định đứng lên ngăn lại, anh nào có thể để Thiên Bình đang bệnh đi pha trà cho mình, nhưng cô lại cứ ẩn hắn ngồi xuống rồi đi bếp. Ma Kết bị sự cứng đầu của cô làm cho dở khóc sở cười.

Mới đầu Ma Kết còn ngó vào trong phòng bếp tìm thân ảnh người yêu của anh, nhưng bởi phòng bếp nằm hơi khuất cho nên anh có cố đến mấy cũng không thể nhìn thấy người mình muốn nhìn, cuối cùng ánh mắt lại rơi lấy mấy đồ trên bàn uống nước, đặc biệt là đối với tấm thiệp màu đỏ vô cùng bắt mắt.

Lúc liếc qua Ma Kết còn tưởng là thiệp cưới của ai đó gửi cho Thiên Bình, nhưng nhìn kĩ lại thì không giống. Tấm thiệp này có một con dấu bên mép phải, lúc anh cầm lên nhìn mới thấy rõ được hình ảnh trên con dấu ấy. Đó là một con đầu đại bàng thân sư tử đang giang rộng đôi cánh chuẩn bị bay lên, đằng sau có hai thanh gươm xếp chéo đâm xuyên qua. Ma Kết nhíu mày. Con dấu này quả thật rất kì lạ. Nó giống như một biểu tượng của gia tộc nhưng anh chưa từng thấy qua, hơn nữa bên cạnh còn có một dòng chữ anh không hiểu ý nghĩa.

Thiên Bình vừa đem khay trà đi ra thấy Ma Kết cầm tấm thiệp kia thì giật mình chạy lại, không để ý đến biểu cảm ngạc nhiên của anh mà giật lấy tấm thiệp, xác định anh chưa mở tấm thiệp ra mới thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù cảm thấy hành động của Thiên Bình không thích hợp, Ma Kết vẫn khó hiểu hỏi:

“Bình Bình, tấm thiệp đó là gì vậy? Nó quan trọng lắm hả? Thế sao lại vứt lung tung trên bàn như thế, lỡ mất thì sao?”

“Là thứ không quan trọng thôi, anh đừng quan tâm” Dù biết là có thể Ma Kết sẽ không tin nhưng Thiên Bình vẫn cười gượng đáp một câu như thế.

“Bình Bình, có chuyện gì nhớ phải nói cho anh. Em biết em đối với anh quan trọng như thế nào mà” Ma Kết nhìn ra được cảm xúc của Thiên Bình không thích hợp, lòng hơi thở dài, đứng dậy ôm lấy cô “Anh không làm phiền em nghỉ ngơi nữa, mau đi ngủ một giấc, tối mai chúng ta gặp”

“Được” Thiên Bình áy náy ôm lại anh. Cô thật sự không muốn giấu Ma Kết chuyện này, nhưng chưa biết rõ về chủ nhân của tấm thiệp này, cô không muốn mạo hiểm.

.

Sau khi tiễn Ma Kết, Thiên Bình trở vào nhà rồi tiến thẳng lên phòng đọc sách. Hít một hơi thật sâu cô mới chậm rãi đem tấm thiệp mở ra. Bên trong có bốn dòng chữ được viết bằng ngôn ngữ của phù thuỷ, và dưới cùng mép phải có ký tên là “Lucas Edison”.

Lucas Edison? Thiên Bình cau mày. Cô nhớ trong cuốn sách lịch sử toàn tập của phù thuỷ không hề xuất hiện cái tên này, nhưng thật ra lại có một người khác có cùng họ với người này. Người đó tên là Asus Edison.

Asus Edison là trưởng lão trong thập nhị trưởng lão của Phù Thuỷ Pháp hội. Từ nhỏ đã là thiên chi kiều tử được nhiều kẻ ngưỡng mộ, nhưng ông không vì thế mà sinh thói kiêu ngạo, chỉ trong hai mươi năm phấn đấu trở thành trưởng lão trẻ nhất của Pháp hội.

Tuy nhiên sau đó người này bị tố cáo là gián điệp của Hunter, mà kết cục của kẻ phản bội chính là chém đầu thị chúng. Asus mới đầu hết sức minh oan cho mình, nhưng chứng cớ liên tục xuất hiện khiến mọi người không còn tin tưởng lời ông nói. Asus không chỉ bị phế bỏ chức trưởng lão mà còn bị giam vào ngục tối chờ ngày phán xét. Tuy nhiên sự việc sau đó lại không được nhắc đến mà chỉ còn những lời đồn thổi về kết cục của vị này. Có người nói ông bị chém đầu trước công chúng, có người nói ông được đám Hunter cứu đi, cũng có người nói ông đã tự sát trước ngày phán xét để chứng minh sự trong sạch của mình. Mỗi người một ý kiến, nhưng nó lại khẳng định một điều là Asus Edison đã biến mất khỏi đất nước phù thuỷ.

Bởi vì bị Asus Edison liên luy, dòng họ Edison cũng bị diệt vong không còn một ai. Bây giờ lại xuất hiện một người tự xưng là Lucas Edison, Thiên Bình lập tức có suy nghĩ Asus có phải chưa chết và Lucas chính là con cháu của ông? Dù sao không có ghi chép cụ thể về kết cục của Asus, chuyện này cũng nhiều khả năng xảy ra lắm.

Nhưng đến hiện tại Thiên Bình vẫn không hiểu nổi, đó là vì sao con dấu trên tấm thiệp lại giống hệt gia huy cô từng thấy trong giấc mơ. Còn nữa về người tên Lucas Edison kia, liệu có phải là người đàn ông tóc bạc cô không nhìn rõ mặt luôn ngồi bên cạnh giường xoa đầy cô? Quá nhiều nghi vấn không thể giải thích, Thiên Bình mang theo cảm xúc ngổn ngang đọc bốn dòng chữ viết trên tấm thiệp.

“Ở nơi rừng rậm xa xôi

Ta thương nhớ nàng công chúa xinh đẹp

Thiên đường dù huyền ảo nhưng thiếu nàng thật trống rỗng

Nàng có thể đến thăm ta không, cô phù thuỷ nhỏ?”

-Lucas Edison-

Thôi, ngồi đây suy nghĩ cũng chẳng có tác dụng gì. Thiên Bình quyết định dù nguy hiểm cũng phải đến Heaven một chuyến, đương nhiên là sau buổi triển lãm ngày mai rồi. Hiên tại cô vẫn nên đi làm một giấc thật ngon cho gương mặt xinh đẹp của mình đã.

.

“Song Ngư, Xà Phu ca ca, em đến rồi nè” Tại quán cà phê cách tập đoàn Eyes Sarphire không xa, Nhân Mã bước vào vẫy tay với một nam một nữ ngồi góc trong của quán. Nhanh chóng chạy lại ngồi cạnh Song Ngư, Nhân Mã nhanh nhảu gọi phục vụ đến.

“Cho tôi như cũ nha anh đẹp trai” Nhân Mã nháy mắt với anh chàng phục vụ, hiển nhiên cô đã trở thành khách quen của quán cà phê này. Anh chàng phục vụ cũng đã quá quen với cái tính nết này của cô, mỉm cười tiêu chuẩn rồi rời đi. Song Ngư ngồi bên cạnh cô giả ngơ ngồi khuấy cốc nước cam đã uống một nửa, như thể cô đang muốn nói mình không quen biết cái đứa dở hơi này.

“Nhân Mã, Thiên Bình không đến cùng em sao?” Xà Phu nghe nói sáng nay Thiên Bình có buổi chụp hình ở công ty, mà Song Ngư định hẹn cô ấy và Nhân Mã ra quán cà phê nói chuyện, bởi thế Xà Phu mới mặt dày theo Song Ngư đến đây. Nhưng xem ra hắn phải thất vọng rồi.

Nhân Mã làm sao không biết ý đồ của Xà Phu, cười trộm đáp:

“Thiên Bình mệt quá nên đã về nhà rồi. Anh cũng biết ngày mai là buổi triển lãm ra mắt “Nữ Hoàng Bất Diệt”, Thiên Bình là nhận vật chính đương nhiên không thể không chuẩn bị kĩ càng. Vốn chiều này cô ấy còn một buổi chụp nữa nhưng em đã giúp cô ấy huỷ rồi.”

Xà Phu thở dài, cầm tách cà phê nhấp một ngụm. Thời điểm mới tỉnh lại, hắn còn tưởng mình đang lạc vào trong mơ. Xác định trước bán linh hồn cho quỷ dữ, Xà Phu biết mình không cách nào trở lại nhân thế, đây là kết cục đã định, ai ngờ cô em gái ngốc Song Ngư này của hắn vì muốn hắn sống lại mà ăn trộm cũng dám làm. Cả Thiên Bình nữa. Hắn không ngờ cô lại dám liều mình câu thông với Lucifer để đưa hắn về. Lúc mở mắt nhìn thấy người con gái mình thầm thích từ nhỏ đã trưởng thành, trở nên xinh đẹp như thế, Xà Phu thậm chí không tin tưởng còn lấy tay tát vào mặt mình. Cảm nhận được bỏng rát trên gò má, hắn mới nhận ra hết thảy trước mắt không phải là mơ. Hắn thật sự đã trở lại nhân giới.

Biết được mình thích có người đàn ông khác bên cạnh, lúc đầu Xà Phu cảm thấy rất chán nản. Nhưng hắn không bỏ cuộc. Chỉ cần Thiên Bình chưa kết hôn với người kia thì hắn vẫn còn cơ hội. Lần này có cơ hội sống lại, hắn sẽ không vuột mất người con gái hắn yêu một lần nữa.

“Phải rồi Song Ngư, khi nào em mới kết thúc trò hoá trang siêu trộm này?” Nghĩ đến chuyện này Xà Phu nhíu mày đặt tách cà phê xuống bàn. Đứa em gái này từ sau khi hắn tỉnh lại vẫn tiếp tục làm siêu trộm, mà cái tên Hoắc Sư Tử kia thân là cảnh sát lại dung túng em gái hắn xằng bậy, thậm chí coi đó là cái gì “tình thú”, điều này làm anh trai là hắn đây không hài lòng một chút nào.

“Yên tâm đi ca, tối mai sẽ là sự xuất hiện cuối cùng của Rin, đây là chuyện em có thể đảm bảo.” S.I.T sắp bị dẹp, cô chả còn lí do gì làm siêu trộm nữa. Cô tiếp tục trở thành siêu trộm ngoài nguyên nhân là muốn trêu đùa đám cảnh sát ở Zodiac, còn vì sáng ý muốn PR danh tiếng cho Wings và Eyes Sarphire của Mạc Thiên Yết. Từ khi có sự xuất hiện của Rin, thành phố Wings vốn không mấy tiếng tăm lập tức được vươn lên tầm cao mới, thậm chí Rin còn có một lượng fan khổng lồ trên toàn thế giới. Tập đoàn Eyes Sarphire cũng nhờ thế mà kiếm được nhiều mối hàng lớn, thu hút thêm không ít những vị khách tiềm năng. Đặc biệt là sau sự thất bại của phu nhân Linda và quốc vương Louis, nhiều kẻ vương tôn quý tộc ở khắp các quốc gia càng tưng bừng chiến ý muốn thách thức tên trộm bí ẩn này.

Thú thật, làm siêu trộm lâu như vậy, Song Ngư cũng cảm thấy đã đủ. Vừa hay triển lãm ngày mai chính là buổi trình diễn cuối cùng của cô. Sau này cô có thể có thêm nhiều thời gian hẹn hò với Sư Tử rồi.

“Anh mong em nói được làm được”

“Tất nhiên rồi”.

End chap 2.

Chia sẻ:

Tweet

Like this:

Số lượt thích

Đang tải…