Xem Nhiều 5/2024 # Đọc Chương 2: Vết Xăm Kỳ Quặc # Top 1 Yêu Thích

“Từ sau đêm đó thì có thứ này luôn, mợ kiếp.” “Nói nghe, làm sao mà có nó hay vậy?” “Thì…” Thiên Yết lưỡng lự, Ma Kết nhướn mi, ý bảo nếu anh không nói cũng được thôi, tôi sẽ không giúp. Thiên Yết nghĩ ngợi một lát rồi nhìn vào đồng tử đỏ ngầu của ai kia. Khóe môi hơi động, Thiên Yết trả lời. “Ngay bữa thứ tư tuần trước, lúc đó tôi nhậu xỉn không biết trời trăng gì, lúc tỉnh dậy thì thấy mình đang ngủ ở nghĩa địa.” Ma Kết vừa bưng tách trà uống thì liền phụt ra một cái. Thiên Yết thấy tội, rút cho cậu tờ khăn giấy. Nhận lấy khăn giấy lau vội khóe môi, Ma Kết hãi hùng, nhìn Thiên Yết chằm chằm làm anh hơi ngượng ngùng mà mặc lại áo. “Không thể tin được luôn á, anh ngủ ở nghĩa địa luôn?” “Không những thế còn ngủ ở trên mộ người ta.” Dường như có điều suy nghĩ, Ma Kết nhíu mày rồi đứng bật dậy, vươn tay ngăn lại cánh tay đang mặc áo của đối phương. Quan sát hình xăm sau lưng của anh ta một lúc, Ma Kết tiếp rục sờ lên rồi sờ sang nơi khác, hai cảm giác ấm và nóng của cánh tay và phần lưng hoàn toàn khác hẳn làm Ma Kết nhíu mày chặt hơn. “Anh nói rõ tình huống đi, sau đó thì thế nào.” “Ừm… nói sao nhỉ, từ sau đó tôi thường xuyên bị tai nạn, xe tông có, bị đồ rơi trúng có, té cầu thang có, nhưng tôi đều không chết.” “Thậm chí không bị thương?” Thiên Yết kéo ống quần lên cho xem, vết bầm lúc nãy bị xe tông vẫn còn đó. Thiên Yết tuy bị tai nạn, thương tích vẫn có nhưng chỉ ở dạng xây xát chứ không ảnh hưởng tới sức khỏe. Thiên Yết nghĩ ngợi, như phát hiện thêm điều gì đó, anh nói tiếp. “Nhưng nói chung là mỗi khi tôi tiếp xúc thân mật với con gái là sẽ bị tai nạn.” Ma Kết há hốc nhìn Thiên Yết rồi lấy hai tay đập đập vào nhau, môi chu ra. “Thân mật… là vầy vầy đó hả?” “Tầm bậy, kiểu thân mật nói chuyện vui vẻ thôi.” Thiên Yết lườm một cái, liền phủi cái tay đang làm hành động không mấy trong sáng của ai kia. Nhìn dáng vẻ có chút nhỏ con, cơ thể lại không có cơ bắp nào, lại được bao bọc trong bộ áo dài cách tân màu trắng thêu hình hoa trông phản cảm ra làm sao ấy. Ma Kết vẫn mang thái độ không tin mà quan sát Thiên Yết. “Làm sao anh biết?” “Một lần, hai lần thì được nhưng nhiều lần thì phải để ý chứ.” Ma Kết gật gù, đứng đối diện với Thiên Yết. Thấy người kia có chút cao, Ma Kết nghiến răng ken két, đè mạnh hai vai anh xuống. Đặt mông xuống ghế ngồi, Thiên Yết giương mắt nhìn Ma Kết sẽ làm gì tiếp theo. Ma Kết cúi người, choàng chéo hai tay qua vai Thiên Yết, hơi khom người, hai bàn tay của cậu từ từ lần xuống vẽ theo đường cong của đôi cánh. “Da cậu lạnh quá, hạ nhiệt độ máy lạnh xuống đi.” “Không phải tôi lạnh, mà là do anh quá nóng thôi!” Vừa nói, tay Ma Kết vẫn như trước lần mò theo đôi cánh tới tận thắt lưng, khuỷu tay Ma Kết vừa vặn đặt lên hai vai của anh. Cả người Ma Kết đổ ập vào Thiên Yết. Ma Kết cười thành tiếng. “À há, đây không phải là đôi cánh, chính xác là cánh tay người. Vừa khít luôn này.” Ma Kết nói xong thì buông ra, Thiên Yết sững sờ. “Nói vậy…” “Đương nhiên là anh bị thứ không sạch sẽ bám vào rồi. Coi bộ thứ đó coi anh là người yêu hoặc chồng nó rồi. Nói không chừng cô ta là một người hay ghen đó nha.” Ma Kết phất tay cho Thiên Yết mặc lại áo. Nghĩ ngợi một lát, Thiên Yết mới quay sang nhìn Ma Kết, giọng chắc nịch.

“Sao biết là con gái, lỡ đàn ông thì sao?” Ma Kết chưng hửng. “Anh là gay?” “Không, tôi là trai thẳng.” Ma Kết dựng thằng bàn tay lên, Thiên Yết đập một cái. “Định nói tôi thấy trai là thẳng chứ gì, có tin tôi đánh cậu không?” Ma Kết bĩu môi rồi quay sang chỗ khác, ngón tay vô thức xoa nhẹ lên chiếc vòng tay kết bằng dây đỏ, còn có hai cái chuông bằng vàng nhỏ nhỏ xinh xinh của cậu. Thiên Yết cất tiếng đáp. “Nhưng nếu đó là cậu… biết đâu tôi “thẳng” thật.” “Thân ái, tôi không có gay.” Thiên Yết hơi mỉm cười. “Không lẽ thứ không sạch sẽ đó bám theo tôi từ nghĩa địa.” Ma Kết lắc đầu. “E… là… không phải vậy.” Bỗng Ma Kết ngôi xuống, đối diện với Thiên Yết làm anh giật mình. Ma Kết chống cằm, mở to đồng tử nhìn đối phương. Thiên Yết có chút ngơ ngác khi thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đồng tử của người kia. Cảm giác như cả thế giới này cậu ta chỉ nhìn mỗi anh vậy. “Vậy… 9981 giải quyết chuyện này, chi phí là bao nhiêu? Thứ anh có là gì?” Thiên Yết bỗng chững lại, bắt đầu suy nghĩ. Đối với anh, nhà có, xe có, gia đình tuy không trọn vẹn nhưng cũng có cái gọi là tạm ổn, học hành có, bạn bè có, nhưng đó chỉ là kiểu mặt ngoài của xã hội, điều hiển nhiên ai ai cũng có. “Thứ mà tiệm café chúng tôi muốn lấy của anh là thứ anh cho là quý giá nhất.” “Tôi chẳng có thứ gì quý giá nhất cả.” “Gia đình của anh?” Ma Kết hỏi. “Không… hẳn…” Ma Kết nhoẻn miệng cười, dùng muỗng xắn mạnh cái bánh trên bàn rồi nhấm nháp, tận hưởng hương vị của nó. Thiên Yết nhìn theo trái khế lúc lên lúc xuống, lúc ẩn trong cổ áo cao cao kia. Đợi người kia nuốt xuống, Thiên Yết mới trả lời. “Ừm… là mạng sống của tôi.” “Hả?” “Thứ tôi yêu quý nhất là mạng sống của tôi, tôi chưa muốn chết.” “Vậy mà lúc đầu anh hùng hổ đòi tự sát.” “Ở, đòi vậy thôi, tôi yêu mạng sống của mình chứ.” Thiên Yết trả lời. Ăn tiếp miếng thứ hai, Ma Kết nhàn nhạt hỏi. “Anh không yêu gia đỉnh của mình?” “Yêu, nhưng phải xếp nó thứ hai, trước yêu mình thì mới có cơ hội hiếu thảo với họ chứ.” Ma Kết hơi khựng lại, bàn tay cầm muỗng dừng lại giữa không trung vài giây, sau đó Ma Kết nhẹ nhàng đặt muỗng xuống. Thế nhưng, khoảng thời gian ngắn ngủi Ma Kết hơi có động đều bị Thiên Yết nhìn thấy hết, chẳng qua anh không nói mà thôi. Ma Kết cười hai tiếng, trả lời.

“Tốt lắm, tôi nhận chi phí của anh. Trước tiên, chúng ta phải dụ thứ đó ra cái đã, để xem nó là đàn ông hay đàn bà.” “Được, cách như thế nào?” “Tôi dám cá nó là đàn ông!” “Ngu ngốc.” Thiên Yết chửi đổng một tiếng. . . . Thứ bảy tại khu mua sắm Uất Lục luôn sầm uất, nhiều na thanh nữ tú với nhiều bộ cánh đủ màu, đủ sắc hiện đại đi qua đi lại, cùng với tiếng nói cười rộn ràng càng tô điểm cho không gian càng thêm sức sống. Gần đó có một đài phun nước, hiện giờ Thiên Yết đang vận một bộ thường phục với áo thun màu lam đậm có in hình, bên ngoài khoác thêm áo cụt tay, kết hợp với quần jean xanh càng thêm đầy sức sống cùng tự tin. Thi thoảng có vài cô gái đi ngang lén nhìn rồi cười cười, có người bạnh bạo hơn lén lút giơ điện thoại ra chụp một tấm hình. Thiên Yết cởi bỏ kính râm, rồi lại xem đồng hồ, tuy vẻ mặt không có chút biến sắc nào, nhưng trong lòng anh giờ chẳng khác nào sóng cuộn dâng trào, lo lắng có, hồi hộp có, cũng có chút tò mò, kích thích, chẳng biết thứ đó là thứ gì. Hiển nhiên Thiên Yết tin trên đời này có ma, có thứ gì đó không phải là con người, nhưng găp nó thì cậu chưa bao giờ. “Xin chào, anh là Thiên Yết?” Thiên Yết giật mình, ngẩng đầu lên thì thấy một cô gái mặc áo thun cùng quần yếm màu đỏ đậm, tóc vàng nâu được buộc cao, cùng với đôi mắt xanh to tròn đầy sức sống trong đó. Thiên Yết nhìn ra đằng sau, đã thấy Ma Kết trong bộ thường phục. Đây là lần thứ hai Thiên Yết nhìn Ma Kết trong bộ dáng khác, nhìn đúng tuổi cậu ta là một chàng trai mười bảy bẻ gãy sừng trâu, chẳng giống bộ dạng ra vẻ người lớn thường ngày chút nào. Thiên Yết tán thưởng bộ dạng hiện tại của Ma Kết xong mới quay sang nhìn người kia, gật đầu. “Ừm, là tôi.” Xử Nữ nghiêng đầu mỉm cười. “Mình là nhân viên của tiệm café 9981, là người hôm nay sẽ hẹn hò cùng cậu.” Thiên Yết ngỡ ngàng, Xử Nữ cúi đầu xuống thấp, thì thầm. “Giả bộ như hai chúng ta là người yêu đi hẹn hò đi, mọi việc còn lại để tôi với Ma Kết lo.” Xong xuôi Xử Nữ cúi đầu, hai má có chút ửng đỏ, trông thẹn thùng đáng yêu làm sao. Thiên Yết nhoẻn miệng cười, nhanh chóng hợp tác mà choàng tay với Xử Nữ. “Hôm nay em muốn đi đâu, anh chiều hết.” “Em vừa thấy có một bộ phim, cũng khá là hay, chúng ta đi xem thử đi.” Thiên Yết gật đầu. Xử Nữ nhoẻn miệng cười rồi choàng qua cánh tay của anh. Nhìn xa xa hai người trông chẳng khác gì là người yêu thực sự vậy. Bộ phim mà Xử Nữ chọn là thể loại hành động Mỹ. Cả hai nhanh chóng ngồi xuống số ghế của mình. Lát sau, Ma Kết cũng ngồi bên cạnh, chẳng hề đưa mắt nhìn anh một cái, như thể hai người thực sự không quen biết vậy. Ma Kết rút điện thoại nhắn tin, cạnh bên điện thoại Xử Nữ đổ chuông. Cậu ngẩng đầu, thì thầm vào tai Thiên Yết. “Một lát nữa, tôi kêu anh nghiêng sang bên nào thì anh nghiêng sang bên đó.” Mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng Thiên Yết thức thời hợp tác mà gật đầu một cái. Lúc màn ảnh tối đi, cảm giác ớn lạnh chẳng biết từ đâu dâng lên, Xử Nữ khều nhẹ vào tay anh. “Bình tĩnh, không có gì đâu.” “Haha, anh đang bình tĩnh đây, chẳng biết lần này là gì, bóng đèn hay giàn sắt rơi xuống nữa.” Xử Nữ cười thành tiếng. Trong suốt thời gian bộ phim chiếu trên màn ảnh, anh hết ngó bên trái rồi nhìn bên phải, khóe môi hơi giật một cái, trông hai người họ nhâm nhi bắp rang với coca như thể là mấy cô cậu nam thanh niên đi coi phim thực sự vậy. À, thực ra thì họ đang đúng là đi coi phim thật sự mà!