Đề Xuất 5/2024 # Đọc Núp Sau Vạt Nắng Xanh 1 # Top 2 Yêu Thích

Tên truyện: Núp sau vạt nắng xanh 1. [Kim Ngưu ft Thiên Yết]Tác giả: Linh Yunki. (Giun béo) Nhân vật chính: Vũ Kim Ngưu, Châu Thiên Yết (Rapper).*** Vũ Kim Ngưu là kiểu người rất thực dụng, cô ấy sẽ không bao giờ tin vào chuyện thích ai đó từ cái nhìn đầu tiên. Mỗi lần bạn bè giải thích cho cô ấy hiểu rằng lý trí đôi khi chẳng đấu lại với con tim được đâu khi mà cậu đã lỡ thích ai đó mất rồi thì Kim Ngưu sẽ bực bội nhảy dựng lên. Cô ấy chính là như vậy, luôn cố chấp và cứng đầu với quan điểm riêng của mình, cũng vì cái tính này mà đám bạn học cùng lớp đã liệt cô ấy vào danh sách xú nữ khó có bồ. Câu chuyện cũng không đến nỗi tệ cho đến khi Vũ Kim Ngưu vừa trải qua tiệc sinh nhật lần thứ hai mươi ba của mình. Mẹ cô ấy là người rất hay lo nghĩ xa xôi, bà cho rằng con gái của bà tính tình ẩm ương hoặc quá khắt khe nên mới tốt nghiệp đại học ra trường rồi mà vẫn chưa kiếm được một nửa đời mình và sự nhanh nhạy của bà thì chẳng trật đường ray bao giờ. Cuối cùng sau nhiều lần đấu tranh tư tưởng, mẹ Kim Ngưu quyết định vứt cô ấy đi xem mắt, không hợp không ưng thì cũng phải có bạn trai trước khi tuổi hai mươi tư bước đến. Kim Ngưu cho rằng mình không đến nỗi ế ẩm rẻ rúng giống hàng khuyến mại như vậy, thay vì mặc đồ đẹp để đi xem mắt, cô quyết định tìm một góc vỉa hè đánh chén no say với đống đồ ăn. Ngày hôm ấy dự báo thời tiết nói sẽ có mưa giông xuất hiện không báo trước, người dân ra đường nên mang theo ô dù để tránh bị ướt người. Mẹ Kim Ngưu lên lịch cho cô đi xem mắt, cô ấy nhanh nhanh chóng chóng xin sếp giấy nghỉ rồi mặc một bộ váy trông khá sến sẩm hường phấn. Tiền lương hầu như đều đổ vào ăn uống, khiến chiếc ví dày cộm mới hôm nào lĩnh lương đã xẹp xuống đi trông thấy, hiệu xuất xếp lịch để Kim Ngưu đi xem mắt của mẹ lại càng lúc càng nhiều, Kim Ngưu quyết định thương tiếc cho cái ví tiền của mình, thay vì trốn đi ăn như mọi lần thì cô ấy quyết định tìm vài thú vui tiêu khiển khác. Câu chuyện xảy ra khi Vũ Kim Ngưu đang mải mê than phiền về giá tiền của cốc matcha trà xanh hôm nay tự nhiên đắt hơn mọi ngày. “Đây là lần đầu tiên mình thấy một người yêu nghiệt như vậy, sao lại có thể đẹp trai bất chấp góc quay thế này chứ?” “Cũng là lần đầu mình thấy người xuất sắc như thế. Mình thích anh ấy chết mất thôi.” Chuyện cả đám con gái cùng lúc dùng ánh mắt như xuyên thấu lên người một chàng trai vốn dĩ rất bình thường, chỉ là thay vì nói và nhìn bằng mắt các cô ấy còn dùng hành động chen lấn để xông đến trước chạm vào người chàng trai kia vài cái mới thoả mãn. Trước đám đông xô đẩy, cốc matcha trên tay Vũ Kim Ngưu bị văng xuống đất một lực rất mạnh, theo phản xạ cúi người định giữ chặt cốc trà xanh trên tay như trong phim thường xuất hiện cuối cùng cô ấy xui xẻo ngã sóng xoài trên nền gạch vỉa hè. Cách Vũ Kim Ngưu không xa là một ban nhạc đường phố, chàng trai đứng hát chính đang rap đoạn điệp khúc bỗng ngưng hẳn, chiếc micro rơi xuống sân khấu phát ra âm thanh chói tai, rồi anh lao người xuống sân khấu, lách giữa đám đông đang nhốn nháo để đến bên cô gái.

“Bạn không sao chứ?” “Matcha của tôi rơi xuống đất rồi.” Bước ra đường phải dẫm biết bao nhiêu phân chó mới gặp được cô ấy đây? Đó là lần đầu tiên Rapper cảm thấy xấu hổ và ngại ngùng đến thế. Cô gái chỉ tròn mắt nhìn thẳng vào anh mấy giây thôi, vậy mà anh lại mất tự nhiên rồi quay mặt đi né tránh, đã vậy còn khẽ mím môi và đỏ mặt. “Xin lỗi, làm phiền bạn đỡ tôi đứng dậy rồi.” “Ừ, bạn không bị thương chứ?” “Không bị thương.” Nhận được câu trả lời, Rapper cười thừ rồi nhanh chóng quay lại sân khấu cùng chiếc micro bị bỏ rơi khi nãy, tiếp tục hát theo nhạc. Vũ Kim Ngưu chỉ cảm thấy cung phản xạ của cô hình như dài tới nửa vòng trái đất mất rồi. Lúc biết bản thân thích người đó, Kim Ngưu mới nhận ra cái gọi là “tiếng sét ái tình” hiếm gặp nhưng chắc chắn có xuất hiện. Kim Ngưu lần đầu tiếp xúc gần như vậy với một người khác giới không phải bố của mình, cô theo thói quen nhìn vào mắt anh ta, rồi phát hiện bộ dạng đáng yêu của anh khiến cho trống ngực cô rơi xuống những phím nhạc đinh đang. Vũ Kim Ngưu chẳng lãng mạn bởi cô ấy có chút cọc cằn vì thế mà khi phút giây rung động đi qua, cô bèn lập tức cúi đầu nhìn cốc matcha đã không uống được rồi rời khỏi nơi ồn ào này. Thay vì đứng giữa đám đông nói rằng thích ai đó, Kim Ngưu sẽ chọn cách núp sau vạt nắng xanh, âm thầm theo dõi người mình thích cùng hạnh phúc của anh ta. Lúc còn đi học bố mẹ cấm không cho cô yêu đương sớm, khi vừa tốt nghiệp thì nhắc cô nên chuyên tâm đến chuyện việc làm, bây giờ ổn định tự nhiên Vũ Kim Ngưu cảm thấy tình yêu có hay không chẳng quan trọng. Cô biết kiếm tiền, biết tự tìm thú vui cho bản thân, cũng biết cách chăm sóc cơ thể mình, mỗi ngày đều giống nhau với những lịch trình sinh học không hề thay đổi nhưng lại khiến Vũ Kim Ngưu cảm thấy thoải mái tự do … thử hỏi những cuộc yêu đương trói buộc kia còn thú vị với người chẳng ưa mạo hiểm không? Sau đó Vũ Kim Ngưu bước sang tuổi hai mươi tư, không còn qua được tai mắt của mẹ giống những lần trốn xem mắt trước đó, lần này mẹ của cô đi theo đưa con gái đến tận nơi hẹn gặp. Quán cà phê sữa nằm trên tầng ba với view đẹp lại có vị trí cách xa khu đông dân cư nên khá yên tĩnh. Mẹ Kim Ngưu nói rằng người xem mắt với cô lần này là một giảng viên đại học. “Vũ Kim Ngưu, mẹ thấy cậu ta có học thức lại đẹp trai, gia đình cũng có điều kiện, cứ bình tĩnh mà trò chuyện với người ta nghe con.” “Vâng thưa mẹ.” Khi mẹ vừa đi khuất khỏi cầu thang, Vũ Kim Ngưu lém lỉnh bước về phía chiếc bàn khuất tầm nhìn của anh giảng viên kia. Từng tuổi này, đối với chuyện yêu đương cô đã cảm thấy vô vọng lắm rồi, từ trước đến giờ cũng không thích một nửa kia có nghề nghiệp giảng viên. Hai mươi tư tuổi không một mảnh tình vắt vai, bạn bè học cùng có đứa con cái đã lớn hai đến ba tuổi. Không phải Vũ Kim Ngưu muốn mình ế, hay tại cô khó tính hoặc đang chờ đợi ai đó trở về, chỉ là thích cái cảm giác một mình giữa thành phố này thôi.

Trong lúc Vũ Kim Ngưu đang mải thưởng thức dư vị của ly Latte, chủ nhân cái bàn mà cô ngồi bước từ nhà vệ sinh ra rồi anh ta đứng ngây một lúc khi nhìn thấy cô. Rapper không vội vàng, rất bình tĩnh ngồi xuống vị trí trước mặt Kim Ngưu, mới lơ là một chút vậy mà cái bàn đặt trước đã có người ngồi rồi. “Ơ, bàn này tôi ngồi trước rồi cậu ơi.” “Ừm.” Rapper khẽ gật đầu, đưa tay chỉ về phía chiếc ba lô ngay cạnh ghế ngồi của cô. “Đây cũng là bàn tôi đặt trước, đồ dùng cá nhân vẫn còn để ở đây.” Kim Ngưu khẽ đỏ mặt, liếc nhìn giảng viên cách đó mấy chiếc bàn rồi quay sang Rapper. Tim còn đập mạnh hơn cả việc cô phải xem mắt, chỉ muốn trốn giảng viên thôi vậy mà gặp phải cực phẩm có chút quen mắt này. “Cậu ngồi một mình hả, thích có người ngồi cùng không?” “Tôi không thích ngồi cùng ai cả.” “Vậy bây giờ tạm thích đi.” Kim Ngưu lại dùng ánh mắt to tròn ấy nhìn Rapper tiếp đó vài giây. Giống như có bệnh gặp đúng thuốc chữa, lần thứ hai Rapper gặp cô ấy, anh vẫn đỏ mặt, mím môi thật khẽ rồi quay đầu đi lẩn tránh ánh nhìn của Kim Ngưu. Uống xong ly Latte, trời bắt đầu đổ cơn mưa, Vũ Kim Ngưu phát hiện giảng viên đã mất kiên nhẫn chờ đợi mà bỏ về từ sớm, còn Kim Ngưu thì không mang theo cây ô dù nào mà chạy ra đường lớn đón taxi về cả. Điện thoại để chế độ máy bay đã sớm được tắt đi, sau đó Kim Ngưu nhìn mục danh bạ lại phát hiện chẳng biết gọi điện cho ai đến giúp mình lúc này. Cô có ít bạn thân, mà bây giờ ít cũng đồng nghĩa với không có bạn thân bởi lẽ đám bạn đã vội vã theo chồng sinh con nhỏ bỏ cuộc chơi rồi. Gọi mẹ đến đón thì sẽ nghe một trận chửi ghê gớm, gọi cho bố thì cũng phiền giống hệt mẹ. Nhiều lúc Vũ Kim Ngưu cảm thấy mình cũng phục mình thật, thiếu thốn mối quan hệ như vậy sao cô vẫn có thể tồn tại ở cái xã hội này hay thế nhỉ? “Có thể trao đổi mã QR không?” “Hả?” Đấy là cách Rapper bước vào cuộc đời Vũ Kim Ngưu.

Lề: Trượt tay đăng nhầm chương, mẩu truyện ngắn này vẫn còn một phần mấy bồ ơi. Tại ta tham ăn… =”=[Không được phép mang truyện đi đâu khi chưa hỏi ý kiến của mình.] By: Linh Yunki’s Story.