Xem Nhiều 5/2024 # Nỗi Cô Độc Mang Tên Michael Jackson # Top 0 Yêu Thích

Posted on by arhoangha08

Khi phải ra đi sang thế giới bên kia bất đắc kỳ tử, Michael Jackson được đồng loạt truy phong là ông vua nhạc pop. Thực ra, trong đời mình, cậu bé đã sống tới tuổi 50 này có mấy khi được hưởng niềm vui thú lớn nhất của các ông vua vì các ông vua luôn có các thần dân và được vây quanh bởi sự kính trọng “thần thiêng nhờ bộ hạ”.

Còn Michael Jackson trong suốt giai đoạn cuối dằng dặc trước khi chết nếu có phút nào được là vua thì chỉ là một ông vua bị ruồng bỏ. Một ông vua khi ra đi không để lại ai là người thừa kế đích thực của mình (đến hai đứa con mà người đời vẫn bảo là của anh, sau khi anh chết, cũng bị người vợ cũ Debbie Rowe nói rằng, đó không phải là con anh, đó là những đứa con mà chị có được nhờ thụ tinh nhân tạo từ nguồn giống của người khác!) Chỉ có ai đó có căn kiếp quá lạc loài với đồng loại mới thốt lên ngay từ khi trẻ rằng, anh ta khó sống lâu trên cõi thế. Mà đó lại là câu mà Michael Jackson đã nói với người vợ đầu Lisa Marie Presley (con gái của Elvis Presley lừng lẫy) giữa tuổi thanh xuân.

Chỉ một số ít người thực sự biết Michael Jackson một cách gần gụi và thực chất mới hiểu, anh là người rụt rè, khép kín và khờ khạo thế nào. Tuy nhiên, đa số những người hâm mộ anh và không hâm mộ anh đều ít tin vào điều ấy. Trong lúc đó, anh rất muốn giãi bày sự thật về chính bản thân mình.

Đầu năm 2003, Michael Jackson đã mở rộng cửa khu trang trại Neverland của mình cho nhà báo Anh Martin Bashir để kể cho nghe tất cả sự thật, chỉ sự thật và không gì ngoài sự thật. Một thời gian sau, cuộc phỏng vấn truyền hình này được phát. Thế nhưng, sự thật về Michael Jackson, như đã xảy ra nhiều lần như thế, vẫn không được bộc lộ ra trong đó mà đã bị cắt xén và biên tập khác đi…

Và khi ấy, để bảo vệ ca sĩ, một băng hình khác, do một camera khác, cũng quay cảnh Michael Jackson trả lời phỏng vấn Bashir, đã được công bố để công chúng thấy tận mắt tất cả những gì Michael Jackson đã tâm sự. Và băng hình này cũng từng được Truyền hình Anh đưa lên sóng.

Không muốn làm người lớn

– PV: Anh có nghĩ là, thành công của anh khiến người ta chống lại anh không?

– Michael Jackson: Ngôi sao càng lớn thì càng bị nhằm làm mục tiêu.

– PV: Tôi đã nhìn thấy nơi anh ngủ, đó hoàn toàn không phải là một quầy bar khép kín!

– Michael Jackson: Đúng, tôi ngủ trên giường. Người ta chắc sẽ ngạc nhiên lắm khi thấy mọi sự thật ra rất bình thường và đơn giản.

– PV: Điều gì đã gợi cho anh cảm hứng xây dựng nên Neverland?

– Michael Jackson: Điều gì đã gợi cảm hứng cho tôi? Đơn giản thôi – tôi tạo nên cái gì mà tôi yêu. Mà cái tôi yêu chính là trẻ con. Hay là những đứa trẻ vẫn đang tiếp tục sống trong những người lớn. Và trong công viên của tôi, tôi bày tất cả những thứ gì mà khi còn bé, tôi đã không được có.

– PV: Anh có tiếc về việc tuổi thơ của anh đã trôi qua như thế không?

– Michael Jackson: Có, có tiếc một số thứ. Khi tôi mới lên 11-12 tuổi, tôi đã có hợp đồng với hãng thu thanh. Và tôi đã phải đi thu thanh các album vì những cuộc du diễn mùa hè đã sát kề. Trên đường đi tới gần phòng thu lại có một sân thể thao và tôi nghe thấy những đứa trẻ khác đá bóng, chơi tennis, hò reo ầm ĩ. Tôi cũng muốn chạy ra đó chơi với chúng và không tới phòng thu nữa. Nhưng tôi đã không thể làm như thế.

Người ta hỏi tôi, sao anh lúc nào cũng chơi với trẻ con? Đó là vì ngày bé tôi lúc nào cũng phải ở giữa những người lớn. Khi trẻ con đến giờ đi ngủ thì tôi lại làm việc trong các câu lạc bộ. Tới 3h sáng tôi vẫn còn trên sàn diễn. Tôi đã làm việc cả trong những ngày nghỉ, trong lễ Giáng sinh, trong cả các dịp sinh nhật… Vì thế nên bây giờ tôi muốn bù đắp những thứ đó, Và vì thế nên tôi mới xây công viên kỳ diệu này.

– PV: Nhưng công trình này đâu phải là miễn phí với anh, nó làm tốn tới nhiều triệu USD?

– Michael Jackson: Đúng, nhiều triệu một năm… Nhưng tất cả sẽ được bồi hoàn lại khi tôi nhìn thấy trẻ em cười.

– PV: Tôi nhìn thấy một pho tượng sau nhà anh. Tại sao lại là tượng Peter Pan, vì sao anh thích nhân vật này? (Peter Pan là nhân vật chính trong các tác phẩm của nhà văn Scotland, Lames Barrie, cậu bé không bao giờ muốn trở thành người lớn, lúc nào cũng vẫn còn răng sữa…- TG)

– Michael Jackson: Vì nhân vật đó tượng trưng cho tất cả những gì mà trái tim tôi yêu quý: Tuổi thanh xuân, tuổi thơ, cái sự không bao giờ trở thành người lớn, những phép lạ, những sự bay lên… Tất cả những gì mà tôi nghĩ rằng trẻ con yêu thích. Và để yêu thích những thứ đó, tôi cũng đã không lớn lên.

– PV: Anh không muốn lớn lên từ tuổi thơ, bây giờ anh cũng không muốn lớn lên?

– Michael Jackson: Không. Tôi cũng là một Peter Pan.

– PV: Anh là Michael Jackson.

– Michael Jackson: Không, trong lòng tôi, trong trái tim tôi, tôi là Peter Pan!

– PV: Liệu có đúng không nếu nói anh đã tìm được trong trẻ em niềm cảm hứng mà anh không tìm thấy trong người lớn?

– Michael Jackson: Tuyệt đối đúng.

– PV: Thực sự là như thế?

– Michael Jackson: Thực sự. Trẻ con không phản bội, không lừa dối và không chơi xỏ tôi. Còn những người lớn đã chơi xỏ tôi. Những người lớn và cả cõi thế này…

Sau khi tới Neverland, nhà báo đã hào hứng nói với Michael Jackson: “Tất cả những gì chúng tôi nhìn thấy hôm qua thật đáng kinh ngạc”. Trong lời bình viết cho đoạn băng đã được biên tập, nhà báo lại gọi Neverland là một chỗ nguy hiểm đối với trẻ em. Anh ta tuyên bố: “Tôi cho rằng, những đứa trẻ có vấn đề không nên tới chơi với tỉ phú siêu sao để ngủ trên giường của anh. Tôi không nói rằng tôi đã nhìn thấy Michael Jackson quan hệ tình dục với ai đó trong đám trẻ con – hoàn toàn ngược lại đằng khác. Nhưng trẻ con không nên tới ngôi nhà đó…”

– PV: Thế con Bubble đâu rồi (Bubble là con tinh tinh mà Jackson nuôi-TG)

– Michael Jackson: Nó hiện đang sống dưới sự chăm sóc của một nhà dạy thú cùng với những con khỉ khác… Khi tôi sau mỗi ngày nặng nhọc ở phòng thu tới cùng những con hươu và con tinh tinh của mình, tôi lại ôm lấy chúng. Chúng không đòi hỏi gì ở tôi cả, chúng không than thở, không đồn thổi. Chúng chỉ cần độc sự dịu dàng của tôi thôi. Chúng giúp tôi dọn phòng. Chúng thực tuyệt!

– PV: Con tinh tinh giúp anh dọn phòng ư?

– Michael Jackson: Đúng vậy! Chúng giúp tôi quét bụi, lau cửa sổ, dọn sạch phòng tắm sau mỗi lần chúng tắm.

– PV: Anh cho tinh tinh sử dụng phòng tắm của anh ư?

– Michael Jackson: Đúng rồi. Tất nhiên là thế. Và Bubble ngồi cùng tôi bên cạnh bàn, ăn bằng dĩa và thìa. Nó cư xử có văn hóa lắm. Nó rất sáng dạ!

“Quả thực là cô độc”

– PV: Anh đã thành công đến thế và đã kiếm được nhiều tiền đến thế – anh có thể không cần phải làm gì nữa cả. Nhưng có cảm giác như anh không thể tận hưởng điều đó. Anh như thể đang bị làm khó…

– Michael Jackson: Không, sao lại thế, tôi vui với những đứa con của tôi lắm…

– PV: Tôi nói tới bản thân anh cơ!

– Michael Jackson: Tôi có thể vui sướng khi ở trong bốn bức tường ngôi nhà của mình, nhưng tôi không thể vui khi đi ra ngoài nó – vì ở đấy lại bắt đầu một công việc không ngừng nghỉ.

– PV: Trông anh cô độc xiết bao… Có thực vậy không?

– Michael Jackson: Nói chung thì tôi rất cô độc, đó là sự thật. Cô độc một cách đau đớn (nói bằng giọng thổn thức). Anh có lẽ không thể hình dung rằng tôi đang cô độc nhường nào…

– PV: Khi nào thì anh cảm thấy mình cô độc?

– Michael Jackson: Khi nào ư?… Thường là ở trong các khách sạn. Hay khi hàng nghìn người hâm mộ gào thét chào mừng, bày tỏ tình cảm, còn trong lòng ta lại có cái gì đó thắt lại vì cô độc… Hay là khi ta đi thí dụ như vào hiệu sách, và dù ta mua cuốn sách gì thì lại vẫn bắt đầu những câu hỏi: Vì sao anh ta lại mua đúng cuốn sách ấy, liệu anh có đọc nó không, vì sao anh ta lại đọc đúng cuốn sách ấy? Tôi không thích tới các câu lạc bộ.

Nếu tôi tới câu lạc bộ thì ở đó lại phát những bài hát của tôi và chờ tôi nhảy với chúng, tức là lại bắt đầu trình diễn. Vì thế tôi không thể đi đâu cả. Tôi không muốn than thở gì đâu dù mọi sự hình như đúng là như thế. Nhưng đó quả thực không phải là một cuộc sống bình thường, có đúng vậy không?

Thấy Jackson rồi chết

Đó đã là câu chuyện kinh điển về việc tình yêu có thể tạo nên phép lạ. Và đó cũng là câu chuyện còn ít được biết đến về Michael Jackson, và nếu đã được biết tới thì cũng chỉ dưới dạng biến tấu đến không còn là sự thật nữa. Tại nước Mỹ năm 1998 từng có một cậu bé đang trong giai đoạn hấp hối vì căn bệnh ung thư. Theo đúng chẩn đoán của các bác sĩ, Gavin Arviso (sinh tháng 12/1989) chỉ còn sống được cùng lắm là một tháng nữa. Nằm trên giường bệnh, ngày một yếu mòn đi vì các ca xạ trị liên miên, Gavin đã xin được gặp một lần duy nhất trong đời thần tượng của mình, Michael Jackson. Jimmy Masada, một doanh nhân từ Los Angeles kể:

“Khi ấy tôi vẫn chưa quen biết với Michael và tôi không biết làm cách nào. Nhưng tôi đã rất muốn giúp đỡ cậu bé đó. Tôi gọi điện tới Neverland và chuyển tới những người ở đó ước nguyện của Gavin. Ngay ngày hôm sau, khi tôi tới thăm Gavin trong bệnh viện, gương mặt cậu bé đã rạng ngời hạnh phúc.

Tôi hỏi: “Có chuyện gì thế?”. Cậu bé trả lời: “Michael Jackson đã gọi điện thoại tới cho cháu!”. Và rồi Michael đã gặp Gavin và hai người kết thân với nhau. Và tình bạn đó đã diễn ra mấy năm liền. Và điều kỳ diệu đã tới: cậu bé, bất chấp mọi lời chẩn đoán vô vọng của các bác sĩ đã bình phục.

Và rồi một số phóng viên đã lục vấn Gavin khi cậu đã lớn lên về việc liệu cậu với Michael có quan hệ thân mật với nhau không. Gavin và mẹ cậu ta đã bị vô số người xin phỏng vấn từ các phương tiện thông tin đại chúng lá cải. Ai cũng hỏi: “Cậu có ngủ với Michael Jackson không?”. Cậu ta đã gọi điện thoại đến cho tôi trong nước mắt. Và điều đó in hằn lên cậu ta những dấu ấn cả đời!

…Một người bạn thân của ca sĩ, nhà ảo thuật người Anh Uri Geller, nổi tiếng thế giới như người từng làm được đồng hồ Big Ben ngừng chạy từ xa, sau khi nhận được tin Michael Jackson qua đời, đã kể rằng, có một lần, khi thôi miên rất sâu ca sĩ, anh có hỏi: “Liệu cậu có bao giờ động tới một đứa trẻ nào một cách không phải đạo không?” thì Michael Jackson đã đáp từ cõi vô thức: “Không, không bao giờ trong đời”.

Gelller kể tiếp: “Tôi thường cằn nhằn với anh, thậm chí có lúc hét lên: “Sao cậu lúc nào cũng cứ để trẻ con bu lấy cậu thế? Chẳng lẽ cậu không hiểu làm thế là cậu kích động những đồn đại không hay ư?”. Tôi đã hỏi anh, vì sao lại trả những món tiền lớn cho gia đình đã kiện anh về việc dường như anh đã làm hư con họ để người đời nghĩ rằng anh thực sự đã lầm lỗi nên phải dùng tiền để xoá tội. Và anh đáp: “Đơn giản là tôi không thể chịu được những chuyện như thế…”

– PV: Điều gì đã xảy ra năm 1993, khi người ta khởi tố chống lại anh về việc anh có quan hệ tình dục với trẻ em? Anh đã làm những gì vậy?

– Michael Jackson: Không làm gì cả. Tôi đã không làm gì cả. Không bao giờ tôi làm bất cứ việc gì có hại cho trẻ con cả.

Debbie Rowe, vợ cũ của Michael Jackson, người có hai đứa con được cho là của ca sĩ, nói: “Khi bị buộc cái tội đó, Michael rơi vào tâm trạng vô cùng tuyệt vọng. Những cái trò vớ vẩn đó, xét theo mọi sự, có lẽ diễn ra xung quanh giấc ngủ của anh ấy trên giường. Nói thí dụ như tôi, tôi thích nhất là ngồi trên giường xem truyền hình. Và nếu bạn tới chơi với tôi lúc đó thì tôi bảo, cởi giày ra, lên đây ngồi cho vui…”

“Tôi không đổi gương mặt mình”

– PV: Người Mỹ thường xuyên đi phẫu thuật thẩm mỹ và việc này hiện giờ được coi như rất thông thường. Tại sao lại có nhiều ầm ĩ thế xung quanh anh?

– Michael Jackson: Tôi không biết… Tôi chỉ làm một ca phẫu thuật thẩm mỹ – sửa mũi.

– PV: Chỉ một thôi ư?

– Michael Jackson: Đúng. Mà không… Đúng hơn là hai – một lần sau khi bị bỏng khi tôi đang biểu diễn trên sân khấu (đó là tai nạn xảy ra ngày 27/1/1984, do sự cố kỹ thuật nên Michael Jackson đã bị cháy tóc và bị những vết bỏng ở độ 2 và độ 3- TG). Nhưng tôi đã không hề sửa tai, sửa má hay cằm. Người ta đồn đại rằng, tôi bôi lên da một loại kem đặc biệt để làm trắng da. Đó không phải là sự thật.

Karen Faye, người trang điểm cho Michael Jackson kể: “Thoạt đầu, khi căn bệnh vertaligo (dần dà hủy diệt các sắc tố tự nhiên của da-TG) mới xuất hiện, anh ấy rất ngại ngùng và thậm chí còn định giấu cả tôi những vết trắng dần ra trên da mình.

Michael đã cố lấy kem nghệ sĩ để thoa lên đó vì căn bệnh không lan ngay ra toàn thân. Tôi cũng từng định hoá trang những vết đó nhưng rồi hiểu ra rằng, không thể làm được vì nếu vậy, rồi sẽ phải hóa trang toàn thân.

Vì thế chỉ còn một lối thoát – thôi không che giấu những vết sáng da bằng các mầu thẫm giống màu da thật của anh ấy nữa. Và chuyển sang những mầu hóa trang sáng hơn. Michael Jackson không bao giờ muốn chuyển thành một người da trắng. Đó là bệnh tật đã bắt anh ấy phải như thế.”

“Thật đau khi người ta không hiểu mình”

– PV: Tại sao người ta lại bộc lộ thái độ thiếu thiện chí với anh như thế, trong khi anh là người đã mang lại cho thế giới này bao nhiêu bài hát tuyệt vời?

– Michael Jackson: Thành công luôn tạo ra sự đố kị. Thật đau đớn khi người ta không hiểu mình. Và dù ta có cố gắng đến đâu để làm cho mọi người có thể hiểu ta hơn thì bao giờ cũng có những kẻ dứt khoát không chịu hiểu ta và tiếp tục lên án ta.

– PV: Anh đã có khi nào tuyệt vọng vì bản chất loài người chưa?

– Michael Jackson: Có…

– PV: Đã có những hành động nào của anh được người đời coi là đúng đắn và tốt đẹp?

– Michael Jackson: Chưa bao giờ… Dù tôi có làm gì, dù ý nghĩ và công việc của tôi có thiện chí bao nhiêu thì mọi sự luôn lại là bị ai đó xúc phạm. Nhưng thực ra thì tôi lúc nào cũng chỉ muốn mang lại cho mọi người những điều tốt đẹp, mang lại tình yêu và niềm vui.

Vài nét về Micheal Jackson

Michael Joseph Jackson sinh ngày 29/8/1958, là đứa con thứ 9 trong gia đình có tới 11 người con. Mới 11 tuổi đã đạt được vinh quang ở tầm quốc tế với tư cách là người hát trong ban nhạc thiếu niên Jackson 5. Lớn lên trở thành ca sĩ hát đơn thành công nhất của mọi thời đại. Những album thành công nhất là “Off the Wall” (1979), “Thriller” (1982) và “Bad” (1987), trong đó “Thriller” được đưa vào sách kỷ lục Guinness như đĩa hát được bán chạy nhất từ trước tới nay (hơn 100 triệu bản). Tổng số đĩa hát của Michael Jackson bán được vượt lên trên con số 750 triệu bản…

Michael Jackson từng được trao 19 giải Grammy. 13 lần, anh cùng các tác phẩm của mình được xếp vào vị trí đầu của các bảng xếp hạng ca khúc Mỹ. Tên anh hai lần được đưa vào Phòng vinh quang của Rock and Roll, với tư cách là ca sĩ hát đơn và với tư cách thành viên Jackson 5.

Cho đến những ngày cuối cùng trước khi chết, Michael Jackson vẫn hy vọng vào chuyến lưu diễn mới và vẫn bền bỉ tập luyện. Thế nhưng, người tính không thể bằng Trời tính.