Phổ Biến 5/2024 # Thien Yet Nhan Ma Dung Khoc Anh O Day Chap 4 # Top 7 Yêu Thích

Hôm nay, lớp Nhân Mã có một bài kiểm tra 15 phút đột xuất. Vì tối hôm qua cứ mơ mộng đến ai đó nên không học bài và kết quả là nó không làm bài được. Để giải toả căng thẳng, nó rủ Kim Ngưu xuống căn tin kiếm gì đó ăn. Trường Nhân Mã là trường “xịn” nhất thị trấn nên cũng có một cái căn tin nho nhỏ.

– Này Ngưu, ban nãy cậu làm bài được hông?

– Rất tốt, còn cậu không làm được chứ gì -* Mã gật đầu *- Tớ hiểu cậu quá mà.

– Kệ tớ!- Nhân Mã nói với cái giọng trẻ con hờn dỗi. Lúc này, nó bỗng dưng nghĩ đến anh chàng Thiên Yết đẹp trai kia. Khuôn mặt ngồi ngẩn ngơ, lâu lâu lại cười như con điên khiến Kim Ngưu thấy kì lạ ” Bộ con này ăn phải bả hả trời, hay là nó bị trúng gió lâu ngày chưa phát hiện”

– Này, đánh trống vào lớp rồi đấy. Còn định ngồi đấy đến khi nào hả con điên kia?

– Hả? À ừ. Tớ tới liền.- Nhân Mã giật mình, nói đại.

– Nãy giờ tơ tưởng đến anh nào, nói.- Sau khi giật mình, Nhân Mã biết mình đã bị lộ còn Kim Ngưu, cô phát hiên ra và tra hỏi với phong cách “chị đại”. ( Chị Ngưu thật cao tay nha )

– Hả! Sao cậu lại biết? Mà trước hết là cậu lừa tớ.- Nhân Mã hốt hoảng, vội lái sang truyện khác.

– Nếu cậu không nói, tớ sẽ không cho cậu uống trà sữa miễn phí nữa.

– Ồ. Ra là thế. Sao không nói với tớ sớm hơn. Giới thiệu tớ với ảnh đi, tớ đang ế.- Đây là một con người khác của Kim Ngưu- mê trai đẹp. Cô nàng hớn hở.

– Nhưng tớ không biết địa chỉ và số điện thoại.- Nhân Mã nói dối đấy, 2 người đã trao đổi địa chỉ để dễ liên lạc với tư cách bạn bè. Nhưng nó không muốn Kim Ngưu và Thiên Yết gặp nhau, chả biết vì sao ( Miu: vì muốn độc chiếm người ta chứ sao ).

– Thật à, buồn thế. Tớ thật sự muốn gặp anh ta.

– Nếu may mắn, có thể tớ sẽ gặp lại anh ta, có gì tớ gọi cậu sau, được chứ?- Nhìn dáng vẻ tội nghiệp của Kim Ngưu, Nhân Mã không đành lòng mà giúp đỡ.

– Ừ, không có gì.

Suốt buổi học, Nhân Mã thì rầu rĩ không có tâm trạng để học, còn Kim Ngưu thì tí tởn, nói nhiều hơn so với mọi ngày. Ai trong lớp cũng bất ngờ vì sự thay đổi này nhưng không ai dám hỏi. Nếu hỏi lỡ tâm trạng của Kim Ngưu trùng xuống thì mọi người sẽ mất cơ hội tiếp xúc với hoi girl mất.

Buổi chiều ngày hôm sau, cả ba người đi . ăn cùng nhau qua sự sắp đặt miễn cưỡng của Nhân Mã. Kim Ngưu mặc một chiếc váy màu hồng phấn, váy suôn dài đến đầu gối, làm bằng vôn nên trông cô rất dịu dàng. Kim Ngưu trang điểm nhẹ, đi đôi giày búp bê màu trắng khiến cô trông như một nàng tiểu thư giả làm dân thường. Mái tóc dài suôn mượt được tết theo kiểu thác nước trông rất phù hợp. Còn Mã bé bổng chỉ mặc quần jeans áo thun rất đơn giản. Mái tóc được búi cao kiểu củ tỏi. Còn về anh Thiên Yết…không còn gì để bàn….: anh mặc áo phông in hình con hổ rất cá tính, quần đùi dài đến đầu gối và một đôi giày thể thao hàng hiếm của Nike. Nhìn sơ qua rất đơn giản nhưng thật ra là toàn đồ hiệu không đấy.

Cả ba hẹn nhau ở một quán ăn nhỏ khác. Nơi này được trang trí theo phong cách cổ điển nhưng cũng rất dễ thương, thích hợp với một cuộc hẹn hò. Thiên Yết đi cùng 2 người bạn của anh, đều là nam cả.

– Chào hai em, anh là Bạch Dương, còn đây là Bảo Bình. Hân hạnh được gặp.- Anh chàng có vẻ ngoài cá tính nói trước.

– Chào anh, em là Kim Ngưu, còn đây là Nhân Mã. Hân hạnh được gặp mặt.- Kim Ngưu nhẹ nhàng nói cùng với nụ cười nhẹ trên môi.

– Chào anh.- Nhân Mã hôm nay rất khác a~. Bình thường cô nói rất nhiều, thế nhưng hôm nay thì ít đến kì lạ. Đến Kim Ngưu cũng lạ nữa mà.

– Được rồi. Chúng ta vào trong ăn thôi, hôm nay bọn anh sẽ bao hết. Được chứ Thiên Yết?- Bạch Dương cười đùa.

– … – Thiên Yết im lặng ý kiểu bảo “Ông thích tự bao đi, tui méo có tiền!!”

– Ê. Sao bơ tui vậy. Tui buồn à nha. – Bạch Dương vỗ vai Thiên Yết cười trừ

– Giờ có muốn vào ăn hay không?- Nhân Mã lên tiếng. Cô đang rất bực mình, chính xác là như vậy. Vì sao ư? Chắc các bạn cũng biết rồi chứ gì, khỏi nói nha

– Haha. Em thật biết đùa. Vào thôi. Anh sẽ bao hết.

* Sau khi đã gọi món *

– Này, các anh là người dân ở đây hay là từ nơi khác đến.- Kim Ngưu thắc mắc hỏi.

– Chúng tôi đến từ một thành phố lớn ở phía Bắc. Nghe nói ở đây có loại thực phẩm đặc biệt mà các nơi khác không có nơi chúng tôi đến xem.- Lúc này Bảo Bình mở lời.

– Thật à. Vậy các anh làm nghề gì thế?- Nhân Mã đột nhiên hỏi vì nhớ đến việc ông thầy hiệu trưởng hôm bữa.

– Anh là giám đốc công ty Thực phẩm GV, còn Bảo Bình là tổng giám đốc công ty Nhiên liệu GV.

– Vậy còn Thiên Yết thì…

– Hehe. Cậu ấy là chủ tịch tập đoàn GV đấy. Thật là ngạc nhiên nhỉ?

Nhân Mã và Kim Ngưu nhất thời cứng họng không biết nói gì. Đùa sao? Tập đoàn GV là một trong những tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới, điều đặc biệt là nó được gây dựng từ một thanh niên trẻ tuổi với 2 bàn tay trắng. Cậu thanh niên đó hóa ra lại là Thiên Yết đây. Ôi thật bất ngờ mà.

– Tại sao anh không cho em biết? Em cứ nghĩ anh chỉ là một thợ chụp ảnh bình thường thôi đấy! Thật là…

– Tại vì em không hỏi.

– Đừng có nói kiểu đó. Anh thậm chí còn đùa là hết tiền khiến em tưởng thật nữa cơ. Với một chủ tịch tập đoàn thì làm sao mà hết tiền được.

– Bởi vì chọc em rất vui.- Thiên Yết nở nụ cười mang sức sát thương mạnh hơn cả sức mạnh của Songoku.

– Này Yết già. Với tất cả sự kính trọng, tớ van cậu đừng nở nụ cười đó nữa. Cậu sẽ hớp hồn Bạch Dương mất. Mà tớ thì không thể đấu lại được cậu.- Bảo Bình nói nửa thật nửa đùa.

– Nói vậy có nghĩa là…- Nhân Mã mắt trợn to như phát hiện ra một điều gì đó.

– Bọn nó đang hẹn hò với nhau đấy.- Thiên Yết trả lời gọn gàng.

– Thật…sao…?

Còn lịch ra chap thì chưa đến một tháng, có thể là 1 tuần, 2 tuần. Khoảng 10 hay 15 chap gì đó sẽ hết.

~ Thanks for reading~