Đề Xuất 5/2024 # Chap 37: Anh Không Phải Của Riêng Em # Top 2 Yêu Thích

Chương trước

Chương tiếp

Nhân Mã về tới nhà thì bị mắng tắt bếp, lần này bị cấm túc hoàn toàn. Ba Nhân Mã đã thuê thêm năm ông vệ sĩ… Hạnh phúc rồi!!! Giờ thì khỏi trốn!

Mùng 8 Tết, ngày nghỉ cuối cùng trong kì nghỉ xuân…

Cự Giải xin phép mẹ đi dạo phố một mình, mới đầu Cự Lam cũng hơi lo, nhưng nghĩ đi nghĩ lại Cự Giải đâu phải là con nít nữa. Chỉ là bà thấy Cự Giải có chút kì quặc, bình thường, Cự Giải chỉ thích ở nhà. Nhìn bóng lưng cô con gái, Cự Lam thấy thật giống mình lúc trẻ, có chút gì đó lạnh nhạt, kiêu kỳ trong cách cư xử… Hôm nay, Cự Giải mặc một chiếc váy màu trắng sữa, khoác chiếc áo jeans xanh sẫm, thả tự do cho mái tóc dài, đội một chiếc mũ lưỡi trai màu nâu không họa tiết. Vừa có nét nữ tính vừa có nét cá tính. Cô bé thơ thẩn dạo quanh, trong đầu không có khái niệm mình sẽ đi đâu. Ghé vào một tiệm tạp hóa, Cự Giải mua một chai nước lọc ướp lạnh để giải tỏa cơn khát, sau đó lại tiếp tục đi. Cự Giải thu hút được khá nhiều sự chú ý, nhưng vẻ lạnh lùng trong con người cô bé khiến cho người xung quanh cảm thấy… Cự Giải rất khó gần. Cơ mà thế cũng tốt, như thế có lẽ sẽ chẳng có ai làm phiền và phá hỏng buổi dạo phố của cô bé.

Buổi dạo phố thật cô đơn, đáng lý Cự Giải phải alo cho Song Tử và rủ cậu nhóc đi cùng mình. Nhưng không hiểu sao Cự Giải không làm vậy, hôm nay, Cự Giải muốn có một ngày của riêng mình trọn vẹn, Cự Giải đi tới bờ sông. Nhưng “nói trước bước không qua”, tâm trạng đang mông lung của Cự Giải bỗng có chút gợn sóng… Song Tử đang đứng khá gần cô bé, hơn 20 bước chân thôi, ngay gốc cây to đằng kia. Nhưng có vẻ cậu nhóc không nhìn tấy Cự Giải. Điều Cự Giải lưu tâm là Song Tử đang nói chuyện với một cô gái, ăn mặc rất phong phanh. Cự Giải quyết định không gọi Song Tử, cô bé lẫn vào đám đông, bước tới gần Song Tử một cách bí mật. Chỉ còn cách Song Tử chưa đầy năm bước, sau khi chắc chắn là Song Tử không nhìn thấy mình, Cự Giải nép mình vào cây cổ thụ, lắng tai nghe.

– Sao lâu rồi anh không đến thăm em? – Cô gái kia ỏng ẹo nói.

– Anh bận, em không giận chứ? – Song Tử cười tươi dỗ dành.

– Bận gì? Bận với Tiểu thư Cự Giải á? – Cô gái tỏ vẻ hờn dỗi.

– Thôi nào! Đừng giận nữa! Nhưng em nên nhớ, Cự Giải mới là bạn gái chính thức của anh! – Song Tử nói, chất giọng rất khẳng định.

– Em xin lỗi! Mi nào! – Cô nàng chạy tới ôm hôn Song Tử, Song Tử cũng đáp trả nụ hôn rất nồng cháy.

– Này…

– Cô ấy sẽ không biết đâu mà!

– Nhưng em nhớ đấy, anh chỉ yêu Cự Giải thôi!

– Em biết…

“Anh không phải của riêng em!”

Cự Giải không phát ra một tiếng động, chỉ có giọt nước mắt lăn dài trên má. Cô bé lặng lẽ rời đi như lúc đến. Nhanh chóng bắt một chiếc Taxi rời đi. Cự Giải ôm ấy trái tim… đau quá… cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen…

Song Tử sau buổi hẹn hò lãng mạn với cô bạn gái “dự bị”, trong lòng thật sự thấy có lỗi với Cự Giải, tự hứa với bản thân đây sẽ là lần cuối. Nhưng “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Mà một phần, Cự Giải chính là lý do… Cự Giải là mẫu con gái rất lý tưởng để kết hôn… một cô gái xinh đẹp, dịu dàng, thông minh, khiêm nhường và nhân hậu. Nhưng với lứa tuổi Teen hiện tại, Song Tử cần một cô gái nóng bỏng, cuồng nhiệt. Song Tử biết Cự Giải cũng rất yêu mình, nhưng tình yêu của cô bé… rất khó diễn tả. Song Tử có cảm giác đó là tình cảm… mẹ con. Ừ thì nói thế thì hơi quá! Nhưng cách Cự Giải quan tâm Song Tử rất đậm chất một người mẹ, luôn lo lắng về bài tập, học hành, sức khỏe,… cho Song Tử. Cự Giải rất khép kín trong chuyện tình cảm, quá tự ti về bản thân. Dù rất yêu Cự Giải, nhưng Song Tử không phủ nhận… tình yêu kiểu này hơi chán. Dù sao, có lỗi thì chẳng có gì để biện minh cho mình được cả, Song Tử mở chiếc điện thoại màu trắng, chạm vào cái tên “My love” duy nhất trong danh bạ. Cự Giải để nhạc chờ bài I don’t want của Khởi My, giai điệu ngọt như chính cô bé.

– Alo… – Cự Giải bắt máy, giọng hơi nhòe.

– Sao thế? Giọng yếu quá! – Song Tử nhíu mày lo lắng, không lẽ Cự Giải lại bệnh sao?

– Tớ đang bị cảm nhẹ thôi! – Cự Giải nói dối, giọng Cự Giải nhòe đi… Vì cô bé vừa nín khóc.

– Uống thuốc chưa? Mà đợi tí, tớ sang ngay! – Song Tử cuống cuồng lên.

– Tớ không sao! Có mẹ tớ mà! Tớ uống thuốc rồi! Tớ… tớ hơi mệt… tớ muốn ngủ…

– Có thật không sao không?

– Thật mà…

– Tớ… – Cự Giải nhắm mắt lại, thở hắt ra – Tớ muốn nói… me… me too!

Pip pip pip…

Cự Giải vội vàng ngắt máy, cô bé sợ Song Tử sẽ nghe được tiếng khóc của mình. Cô bé úp mặt vào gối, khóc nấc lên. Khóc mãi cho đến khi mệt và ngủ thiếp đi. Tình yêu… Có thật sự sẽ mãi ở bên cô bé?

Chiều mùng 9 là chủ nhật, cũng là ngày các sao trở lại học viện Sun. Các sao đều trở về căn phòng trong kí túc xá A xinh đẹp. Cự Giải đến muộn nhất, trên gương mặt phất phảng nỗi buồn. Song Tử rất lo lắng, liền chạy đến hỏi thăm.

– Cậu khỏe chưa?

Phòng Xử Nữ – Cự Giải

– Cậu có thật là không khỏe không? – Xử Nữ hỏi.

– Ý cậu là sao? – Cự Giải nhìn Xử Nữ.

– Tớ nói gì, cậu rất thông minh sẽ hiểu ý tớ mà! – Xử Nữ nói hàm ý.

– Xử Nữ, cậu muốn nói gì thì cứ thẳng thắn nói, đừng có nói hàm ý kiểu đó! – Cự Giải nổi cáu lên bỏ vào nhà vệ sinh, Xử Nữ nhíu mày. Xử Nữ đã đoán được bảy phần sự việc.

Đêm, Cự Giải trằn trọc không ngủ, cứ hễ nhắm mắt lại là hình ảnh nụ hôn ướt át của Song Tử và cô gái ở bờ sông. Cự Giải không chịu được… Những cử chỉ quan tâm của Song Tử dành cho Cự Giải, thật dịu dàng, ngọt ngào nhưng cũng thật cay đắng. Cứ như Cự Giải vừa ăn một viên kẹo có độc… Tuy biết sẽ chết, nhưng vẫn muốn ăn.

Sáng ra, hậu quả của cả đêm không ngủ là đôi mắt đầy quần thâm. Song Tử vừa nhìn thấy bộ dạng đó thì thật sự lo lắng.

– Cự Giải, đêm qua sao không ngủ?

– Tớ không sao! – Cự Giải cố tránh né và bỏ đi trước, Song Tử lo lắng chạy theo.

– Giải Nhi!!!

– Cự Giải không được khỏe hả Xử Nữ? – Song Ngư nhìn Cự Giải đầy lo lắng.

– Nhìn cậu ấy hơi xanh à! – Bạch Dương nói.

– Tâm bệnh! – Xử Nữ nói.

– Tâm bệnh? – Các sao khác đồng loạt nói, Xử Nữ lắc lắc đầu bỏ đi trước.

Giờ học siêu năng lực…

– Vậy tất cả các em đều đã hoàn thiện siêu năng lực, trừ Cự Giải? – Thầy Xà Phu nói.

– Dạ!

– Được rồi! Từ hôm nay chúng ta sẽ kết thúc bộ môn siêu năng lực, nhưng thầy vẫn chủ nhiệm các em!

– Thưa thầy, Cự Giải vẫn chưa được hoàn thiện! Như vậy là không công bằng! – Kim Ngưu đứng dậy nói.

– Thầy! Thật bất công! – Song Tử đứng dậy.

– Lớp trật tự! Thưa thầy, vì sao lại dừng lại khi Cự Giải vẫn chưa hoàn thiện ạ? – Thiên Bình hỏi.

– Siêu năng lực của Cự Giải là một loại siêu năng lực hiếm gặp. Thầy vẫn chưa tìm được cách giúp Cự Giải hoàn thiện… Nhưng nhiệm vụ của các em là học để thi tốt nghiệp! Cự Giải, em có ý kiến gì không?

– Dạ không ạ! – Cự Giải đứng dậy nói, khuôn mặt rất buồn. Thầy Xà Phu nhìn Cự Giải rất lạ, một ánh nhìn ấm áp, hoàn toàn khác với các học sinh khác.

“Đã 17 năm rồi… Cự Lam!”

Tối…

Cự Giải đứng một mình trên sân thượng, cô bé cần một chút không gian riêng tư. Mặt trăng là người bạn thân nhất của Cự Giải… Từ lúc Cự Giải còn rất nhỏ. Khi có chuyện buồn, cô bé sau khi tâm sự với mẹ, thì gửi hết tâm tư vào ánh trăng sáng. Gió đêm se lạnh khẽ vuốt ve làn da trắng, nghịch mái tóc dài mềm mượt. Cự Giải xoa xoa cánh tay… Bỗng một chiếc áo khoác khoác lên vai Cự Giải.

– Thì ra là ở đây! Làm tớ tìm mãi! – Song Tử ôm Cự Giải từ phía sau, Cự Giải lưỡng lự một chút cũng vòng tay, để hơi ấm từ Song Tử truyền sang cô bé. Cự Giải nhắm mắt lại, không nói gì cả.

– Sao thế? Vì chuyện siêu năng lực à? – Song Tử siết chặt vòng tay hơn khi thấy thân nhiệt Cự Giải rất lạnh.

– Ừm! – Cự Giải gật đầu bừa. Thật ra đâu phải chỉ có chuyện đó.

– Cậu là người tớ yêu nhất! – Song Tử bỗng nói.

– Cậu là người… duy nhất tớ yêu! – Cự Giải xoay người lại ôm chầm lấy Song Tử, gục đầu vào vòm ngực to lớn của Song Tử.

“Yêu nhất? Tớ chỉ muốn là người duy nhất cậu yêu thôi, Song Tử à!”

– Con bé chết tiệt này! Tại sao lại để một loại siêu năng lực quý hiếm vào một cơ thể yếu ớt vậy chứ? Diana, bà chọn người hay thật! Thật phiền phức! – Thanh Ngọc tức giận đập tay xuống bàn. Có lẽ vì sơ xuất, Thanh Ngọc không để ý rằng chiếc lọ màu hồng đang dâng lên chậm chạp… rất chậm chạp…

– Thôi được! Nếu ngươi cứ không chịu hoàn thiện, ta sẽ dùng máu của ngươi hiến tế linh hồn thần chết!

Thanh Ngọc lướt mắt qua chiếc bàn dài để mười hai chiếc lọ được sắp xếp thẳng hàng, mỉm cười.

Chiếc lọ đầu tiên không màu tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Bạch Dương – Thôi miên.Chiếc lọ thứ hai có màu vàng nhạt tỏa ánh vàng kim, tượng trưng cho Kim Ngưu – Dịch chuyển.Chiếc lọ thứ ba màu xanh lá tỏa ánh vàng kim, tượng trưng cho Song Tử – Điều khiển thực vật.Chiếc lọ thứ tư có màu hồng tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Cự Giải – Tiên đoán tương lai.Chiếc lọ thứ năm có màu cam tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Sư Tử – Điều khiển sấm sét.Chiếc lọ thứ sáu có màu tím tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Xử Nữ – Điều khiển động vật.Chiếc lọ thứ bảy có màu xanh lá nhạt tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Thiên Bình – Điều khiển gió.Chiếc lọ thứ tám có màu xanh nhạt tỏa ánh vàng kim, tượng trưng cho Thiên Yết – Điều khiển băng.Chiếc lọ thứ chín có màu đỏ tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Nhân Mã – Điều khiển lửa.Chiếc lọ thứ mười có màu vàng sẫm tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Ma Kết – Điều khiển đất.Chiếc lọ thứ mười một có màu xanh tím tỏa ánh vàng kim, tượng trưng cho Bảo Bình – Điều khiển kim loại.Chiếc lọ thứ mười hai có màu xanh nước tỏa ánh bạc, tượng trưng cho Song Ngư – Điều khiển nước.

Chương trước

Chương tiếp