Phổ Biến 5/2024 # Đọc Truyện 12 Chòm Sao & Ngôi Nhà Trọ Rắc Rối # Top 7 Yêu Thích

Chương trước

Chương tiếp

Chap 11 : Câu chuyện cổ tích

Mặc dù đã bị thương tích đầy người trong lần đầu tiên đi vào khu rừng cấm nhưng Sư Tử nhà ta vẫn tiếp tục quay lại . Với phương châm đầu đội trời chân đạp đất , người Việt Nam càng cấm càng làm thì cho dù có bị quần thần nhân dân ngăn cản, đập đá vào đầu, giam lại, phế thành thái giám thì anh vẫn dũng cảm xông pha vào chỗ nguy hiểm . Bạn nghĩ Sư Tử là thanh niên dũng cảm thích phiêu lưu ? How about deso ?

” Ma nữ trong rừng xinh quá . Phải thuần hóa rồi bắt về cung làm thiếp ” Trích suy nghĩ của Sư Tử đại nhân .Đời là vậy đấy . Đẹp khoe , xấu chê . Trong mấy phim kinh dị thì tạo hình ma nữ, quỷ cái kinh dị đến nỗi người gặp người chạy, hoa gặp hoa tàn chả biết là tốt hay xấu gì nhưng cứ thấy mấy bản mặt kinh dị đến nỗi tạo hóa cũng ôm mặt mà khóc ấy thì chí ít cũng phải la hét hay cùng lắm là chạy trước đã . Còn mấy phim ma tình cảm như “Tiền bối tôi là ma” thì tạo hình nam chính là ma siêu đẹp trai , đẹp đến mức mà một con nhỏ cấp Ba, mới tí tuổi đầu mê như điếu đổ. Thế mới nói : “Chụy đẹp chụy có quyền -.-! Mấy đứa xấu xí, ma chê quỷ hờn, không biết dùng son môi, mác-ca-ra bla bla, hoặc chí ít là camera 360 độ thì về dập đầu vào gối mà khóc đi.” Phân biệt nhan sắc hơm có kém cạnh gì so với phân biệt chủng tộc trắng đen vàng hay phân biệt giới tính đâu hen !

Lạc đề rồi má ! Quay lại truyện dùm con

Nói chung , ngày qua ngày, dù đói khát nghèo hèn mệt mỏi, dù giàu sang tiền nhiều tới nỗi nặng mém bị tụt quần vì nặng túi, Sư Tử vẫn cố mò đến khu rừng tìm cô gái ( ma nữ ) xinh đẹp . Anh cảm thấy hơi lạ vì cô gái ấy bị đa nhân cách . Vì sao anh cảm thấy như vậy á ? Vì ngày hôm trước cô ấy luôn hiền dịu , tốt bụng , nói chuyện hay đỏ mặt và luôn lo lắng cho anh , lại còn có nụ cười rất dễ thương . Thì ngày hôm sau quay lại thấy cô trở nên lạnh lùng sắt đá , khuôn mặt vô cảm xúc mà còn hay cho anh ăn bơ nữa chứ . Nhưng dù trong nhân cách nào đi nữa thì anh và cô cũng chơi đùa với nhau rất vui vẻ . Cô chỉ cho anh nhiều điều thú vị trên thế giới này , những gì mà cái não IQ dưới 100 của anh còn chưa nắm bắt được . Anh thấy thiên nga múa đẹp hơn nhiều so với vũ công trong triều , tiếng chim hót trên bầu trời cao nghe hay hơn so với giọng ca nhẹ nhàng của mỹ nữ trong lầu xanh . Anh như được hòa mình với thiên nhiên , đắm chìm trong không gian rừng núi hoang sơ và huyền bí . Và bên cạnh anh , vẫn là người con gái có suối tóc đen mượt mà trong bộ váy dân trang , lặng lẽ nhìn anh mà cười hiền dịu.

Thấy con trai yêu quý của mình về nhà với bộ dạng bò lê bò lết dưới đất trông thực thảm hại , Cự Giải hoàng hậu không khỏi bàng hoàng , bao nhiêu viễn cảnh tồi tệ đang hiện lên trên đầu ông à không, bà . Chả lẽ con trai bà bị mấy thằng sơn tặc hiếp dâm , khoan khoan , vớ vẩn , con trai ông à lộn nữa, bà sinh ra đã là công rồi thì chỉ có nó hiếp bọn sơn tặc thôi . Hay nó gặp bọn du thám của giặc đánh cho tơi tả , cướp đồ , cướp trinh … bình tĩnh , nó là con trai thì làm gì có trinh mà cướp . Cũng có thể nó oánh lộn với mấy con quái vật hạng nặng , sau đó trở về với bộ dạng tả tơi nhưng đầy vinh quang . Uầy , cái cuối cùng nghe có vẻ được nhất đấy .

” Con trai bé bỏng , con có chuyện gì thì nói cho mẹ nghe xem nào ?” Cự Giải vỗ về đứa con trai của mình đang nằm dài trên nền đất chưa quét ba tháng trời, đầy bụi , cũng may cái áo trắng đã dơ lắm rồi nên không thể dơ hơn được nữa .

Sư Tử ngước đầu lên nhìn bà “mẹ ” , bắt đầu tỏ vẻ mếu máo như đứa trẻ lên ba . Nước mắt nước mũi chả thấy đâu mà cứ đưa tay lau như đúng rồi , lại thêm bà “mẹ” thích tỏ vẻ đau thay con nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt đã sớm có nét nhăn , tạo nên một khung cảnh đau thương thấm đẫm lòng người . Mấy nô tì đứng bên cũng hòa theo khung cảnh , giọt lệ thiếu nữ lăn trên gò má xinh đẹp . Thật là một cảnh tượng bi thương đúng chất phim cổ trang Trung Quốc .

” Mấy mẹ con đang làm gì vậy ? ” Ma Kết hoàng đế bước vào với phong thái uy nghiêm hùng dũng , tay chống ra sau lưng, tà áo bay lên nhờ công lực quạt của các hậu cần , bồ câu bay tứ phía loạn xì ngầu , lại còn rải hoa trên đầu nữa chứ , mà hoa gì chọn thì không chọn , lại chọn ngay đúng hoa cúc mới chịu .

” Rầm ! ” Hoàng đế vĩ đại của chúng ta đã tử trận trên chiến trường đầy anh dũng , nguyên do ông tử trận là do bị bậc cầu thang đánh lén . Nhân lúc ông không để ý , bậc cầu thang đã vấp vào chân ông khiến ông bị ngã ( chứ không phải ông vấp vào bậc cầu thang à ) . Kế tiếp là ông hôn đất mẹ hằng ngày bị bao đôi giày đôi dép chà đạp và bị cả hậu cung cười cho thối mũi . OMG ! Bi kịch đã biến thành hài kịch rồi nhưng nói đúng hơn thì từ đầu nó đã là hài kịch rồi đấy thôi .

” Ôi cha ơi ! Còn đâu phong thái của một vị đế vương ” Sư Tử tặc lưỡi , lắc đầu ra vẻ chán nản chứ thật ra là đang cười thầm trong bụng . Ahihi , con biết cha rồi cũng sẽ có ngày này mà . Cha hãy thử trải nghiệm những cảm giác xấu hổ mà con đã từng trải qua đi nhá cha . A hí hú hí hú !

” Ta thành ra thế này là tại con ” Ma Kết ngồi bật dậy , sửa lại quần áo cho chỉn chu rồi chỉ vào mặt Sư Tử rồi đổ lỗi như Conan tìm ra thủ phạm áo đen bí ẩn ngàn tập không đổi . Bậc đế vương ta không thể mắc sai lầm được , nếu có lỗi thì cũng là lỗi của người khác mà thôi .

” Hể ? Why ?! ” Sư Tử ngạc nhiên , bất giác xài luôn cả từ tiếng anh . Gì chứ ! Ông ta định đổ hết mọi tội đồ lên đầu mình sao ? Mà chứng cứ đâu ? Nhân chứng đâu ? Mấy giờ mấy phút ?

“Con biết mà, điều 1: cấp trên luôn đúng; điều 2: nếu cấp trên sai thì xem lại điều 1. Nếu con và mẹ con không ngồi khóc sướt mướt thì ta cũng không chạy vào đây cho đến nỗi bị té đâu ” Ma Kết từ tốn đáp .

” …” Sư Tử quả nhiên câm nín không thể nói được gì hơn . ” Bộ cha vào đây chỉ để nói những lời đó thôi à ? ” Cậu biết tính cha cậu , cho dù cậu có bị hành hạ , tra tấn dã man giữa đường cũng chả buồn liếc mắt tới một cái thì làm sao thấy cậu nước mắt đầm đìa mà mủi lòng hỏi thăm được .

“Tất nhiên là không rồi . Ta đến đây là vì có việc quan trọng cần phải nói ” Mặt Ma Kết lại bắt đầu nghiêm túc , ánh mắt nhìn về nơi xa xăm , giọng khàn khàn ” Ta nay tuổi đã già , ngôi vị này sẽ thuộc về con . Nhưng trước đó , con phải kiếm cho dòng họ nhà ta một người con dâu xứng đáng”

“Tại sao chứ cha ? Cha vẫn còn khỏe mạnh mà . Với lại con không muốn lấy vợ đâu . ” Sư Tử nằm dài ra đất , lăn qua lăn lại ăn vạ . Dẹp hết mọi hình tượng vứt ra một bên , cậu ôm chân cha mong bỏ cái điều lệ vừa ra . Đùa nhau à , bộ không nghe câu ” Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu” sao ? Không đùa đâu , cậu muốn hưởng thụ tuổi thanh xuân cơ !!!!!!!!!!!

“Ừ cứ hưởng thụ hết tuổi thanh xuân của con đi . Rồi về già lặng lẽ đạp xích lô . Sau này cũng đừng mơ tưởng tới ngai vàng” Ma Kết phẩy tay , quay lưng định đi ra

“Ấy ấy ! Cha bình tĩnh đã” Sư Tử nắm gấu quần Ma Kết “ Con đồng ý . Đồng ý mờ”

“Tốt ! Ta cho con ba ngày !” Ma Kết mỉm cười xoa đầu đứa con ” yêu” của ông, nhưng hành động đó lại khiến Sư Tử nổi da gà toàn thân .

Đờ phắc ! Kiếm vợ chứ có phải đi kiếm đồ đâu mà gia hạn ba ngày ! Rõ ràng không cho người ta một con đường sống .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sư Tử ngồi trên mỏm đá thở dài , ánh mắt nhìn về phía xa xăm . Hôm nay là hạn chót đi kiếm vợ rồi mà nó vẫn chưa tìm được ai phù hợp hết . Cứ cái kiểu này không chừng Ma Kết sẽ đóng cửa không cho vào cung mất thôi .

“Sư Tử , anh không sao chứ ?” Thiên Bình đến gần , nhìn anh ánh mắt lo lắng .

Khoảng khắc ấy , khung cảnh trước mắt anh bỗng sáng bừng lên . Đúng rồi ! Một người vợ hoàn hảo là ở đây chứ đâu ! Hiền dịu , đảm đang , xinh đẹp , tốt bụng đều tập trung ở cô cả ! Với lại anh và cô cũng quen nhau hơn tháng rồi , cũng được tính hẹn hò mà . Giờ nhanh hơn nữa là kết hôn cũng chả có vấn đề gì .

“Kh…Khoan đã !” Thiên Bình ngơ ngác chưa hiểu được chuyện gì xảy ra đã bị bế xốc lên ngựa. Sư Tử thúc ngựa chạy nhanh làm cô hoảng sợ ôm chặt lấy anh. Trong lúc di chuyển , chiếc vòng trên tay cô tụt ra rơi xuống đất, âm thanh chạm đất bị tiếng vó ngựa lấp mất , hoàn toàn không thể nghe thấy .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Thiên Yết bắt đầu lo lắng , trời đã tối rồi mà Thiên Bình vẫn chưa về. Bình thường, khi bầu trời chuyển sang màu đỏ hoàng hôn là em cô đã về rồi . Nhưng bây giờ mọi thứ đã bị bóng đêm bao trùm rồi mà vẫn không thấy bóng dáng em ấy đâu cả. Có lẽ nào bị sư tử ăn thịt ? Gấu vồ ? Hay bị bọn săn người bắt ? 20 năm sống trên đời cô không nghĩ sẽ có ngày hôm nay.

Thiên Yết lấy cái áo trùm đen trên móc áo trùm vào , bước ra ngoài tìm Thiên Bình. Cô đi tìm khắp những nơi Thiên Bình có thể đến, gọi tên đến khản cổ mà vẫn không thấy bóng dáng cô nhóc đâu. Bỗng , cô thấy thứ gì sáng lấp lánh trong bụi cỏ, cô lại gần, vạch đám cỏ ra xem . Chiếc vòng kỉ vật cha mẹ để lại cho chị em cô , giờ nằm im lìm ở đó. Thiên Bình lúc nào cũng đeo nó , chiếc vòng ở đây , vậy em ấy đâu ?

Dưới áng sáng yếu ớt của mặt trăng, Thiên Yết thấy dưới chân mình là những dấu chân ngựa . Ở khu rừng này không có ngựa hoang, lần duy nhất cô thấy dấu chân ngựa chính là…

Khi đi với chàng trai đó !

Những lần Thiên Bình bỗng nhiên trở nên lạ thường, chạy về nhà với khuôn mặt đỏ lựng, hỏi gì cũng không trả lời, khi ấy cô đều phải đi thay. Lúc ra ngoài, cô gặp một chàng trai mặc bộ đồ sang trọng, ngũ quan xán lạn như tỏa cả vầng hào quang, đồng hành bên cạnh là con bạch mã với bộ lông trắng mượt như tuyết đầu mùa, và đôi mắt đen láy như phát ra ánh sáng của sao đêm. Anh ta cứ dáo dác nhìn quanh giống như đang tìm hình bóng ai đấy. Cô nghĩ đó chính là hung thủ đã khiến em cô thành ra thế này nên lần nào gặp hắn cũng cho vài cước để cảnh cáo. Về sau , em cô không còn về nhà với khuôn mặt đỏ lựng nữa, nhưng đôi chút lại ngây người mơ màng suy nghĩ gì gì đó. Cô lúc ấy lại nghĩ là anh ta đã biết tội rồi nên không dám quay lại…

Nhưng cô đã lầm !

Lần mò theo dấu chân ngựa, Thiên Yết chìm vào suy nghĩ của riêng mình. Anh ta ăn mặc sang trọng như vậy, không thể nào là bọn thợ săn hay tiều phu sống gần bìa rừng mà chắc chắn là quý tộc trong thành thị . 

Cô khựng lại.

Thành thị….đó là nơi cô chưa từng tới. Ngày xưa cô thường nghe ba mẹ kể rằng: thành thị là nơi rất tuyệt vời, rất tiện nghi, nhưng đó cũng là một nơi cực kì đáng sợ. Có nhiều người xấu chuyên lừa lọc hãm hại người khác. Nếu không cẩn thận có thể, chính bản thân mình sẽ bị hãm hại .

Cô rùng mình. Đến một nơi đáng sợ mà chính mình cũng chưa dám suy nghĩ tới. Cô không biết tương lai của mình sau này sẽ ra sao. Nhưng trước mắt, phải tiến tiếp, để tìm ra người thân duy nhất của cô – Thiên Bình .

Thiên Yết mạnh mẽ sải bước tiến đến đô thị phồn hoa trước mặt, đôi mắt mang theo quyết tâm khó đẩy lùi .

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Lần cuối Ren đăng là vào lần thi học kì 1 , sinh nhật Yuri . Bây giờ tác giả mới ra chap 11 tiếp sau khi thi xong cho mọi người đọc thư giãn . Nhưng thật sự chap này mình làm vội . Chắc sẽ không hài lắm .Ps : sắp có biến . Khoảng 3,4 chap nữa thôi . Mà bật mí nè , trong truyện sẽ có 1 cặp boylove đó ^^

Chương trước