Xem Nhiều 5/2024 # Thế Gian Thương Hải Tang Điền, Kiếp Người Tựa Như Một Giấc Mộng Nam Kha. Bao Nhiêu Năm Sau, Khi Bạn Nghĩ Về Chuyện Cũ, Có Còn Nhớ Năm Xưa Đã Từng Có Người Nhẹ Nhàng Kể Lời Trái Tim Của Mình Với Bạn? – # Top 0 Yêu Thích

10 năm gắn bó cùng Tru Tiên cũng là 10 năm tôi nhìn thấy sự thay đổi trong tôi; cứ mỗi lần đọc lại cũng là thêm một lần trưởng thành, càng hiểu sâu hơn về thế giới tình cảm của con người và đặc biệt là tình yêu đôi lứa nó đẹp đẽ và thuần khiết biết nhường nào. Với tôi, Tru Tiên hơn cả một tuyệt phẩm. Nó cho tôi một cái nhìn hoàn toàn mới mẻ, đầy sức sống khác hẳn với những truyện kiếm hiệp trước đây mà tôi đã từng đọc. Thứ mà thực sự đi vào trái tim và làm tôi gục ngã phải chăng là nữ tử lục bào với tình yêu thuần khiết không tì vết? Nàng dám yêu dám hận, bất chấp tất cả coi cái chết nhẹ tựa lông hồng. Người con gái ấy dạy tôi biết được thế gian này tồn tại thứ phép nhiệm màu giúp con người vượt qua tất cả,

chiến thắng tất cả.

Ngay từ đầu xuất hiện với tư cách là một người con gái Ma giáo thế nhưng Tiêu Đỉnh lại rộng rãi ban cho Bích Dao sự thông tuệ, dung nhan diễm lệ động lòng người và điểm nhấn tính cách ngây thơ, thuần khiết và thiện lương. Chính vì vậy Dao nhi gây được thiện cảm và sự yêu mến nơi người đọc cũng là điều dễ hiểu. Thế nhưng, oan nghiệt thay ông Đỉnh trêu ngươi người tốt đến cùng lại nhận về cho mình kết cục bi thảm, tận cùng khốc liệt. Nửa đời người nàng mới có được phút giây vui vẻ ấy thế mà hạnh phúc chẳng tày gang. Tình yêu mới chớm nở đã vội tàn. Còn chưa được sống bên người mình yêu được ngày nào nay tam hồn thất phách gửi nơi Cửu u tăm tối. Câu hỏi trăn trở gây nhức nhối của Trương Tiểu Phàm: Con người sống trên đời này rốt cuộc vì cái gì? Với mỗi người câu trả lời là khác nhau nhưng với nàng chỉ gói gọn trong hai chữ tình yêu mà thôi. Vì cha, vì người thân đến cùng có thể bảo hộ người thân của mình. Chết? Có gì đáng tiếc chứ?

Không Tang Sơn – Vạn bức cổ quật – Tử linh uyên – Tích Huyết động nơi mà nàng xác định chết chung một chỗ với người con trai chính đạo xa lạ ấy. Khi thu thập được Hợp Hoan Linh rồi tìm ra bài thơ còn viết dở của Kim Linh phu nhân và Hắc Tâm lão nhân sau cùng là Huyết chú. Những khi rảnh rỗi trong lúc chờ chết nàng vẫn ngồi buồn bã đọc lại mấy hàng lưu bút đau thương của đôi tình nhân năm xưa. Cho dù có nằm mơ nàng cũng không thể ngờ được rằng có ngày mình lại phải dùng đến bản huyết chú độc địa kia. Đau xót thay lời nguyền truyền kiếp trên hai đồ vật ấy lại thêm một lần ứng nghiệm số phận người chủ cũ lên họ, khiến cho đôi lứa phải âm dương chia lìa, hoa tàn ngọc nát, trâm gãy bình tan!

Ngay khi đường kiếm khổng lồ kia kinh thiên kia đánh thẳng xuống đầu Trương Tiểu Phàm, lòng nàng đã trở nên nguội ngắt tựa băng sơn, thứ duy nhất còn hừng hực sôi trào là trái tim nơi lồng ngực. Nơi ấy có hình ảnh của một người con trai lúc sinh tử quan đầu luôn kề vai sát cánh đồng sinh cộng tử bao phen. Là người cùng nàng nướng thỏ. Biết đỏ mặt khi nhìn sâu vào trong đáy mắt nàng. Là người vì nàng cúi xuống lấy tay lau ống trúc. Nơi ấy có người con trai mà chưa có giây phút nào nàng ngừng thương nhớ hắn. Tất cả kí ức đẹp đẽ thoáng chốc ùa về như một giấc mộng. Nếu có thể mãi chìm đắm trong mộng đẹp hà cớ gì phải tỉnh lại? Chết. Có gì đáng sợ chứ? Sao đành lòng buông bỏ? Sao có thể giương mắt nhìn người đó nhận lấy đường kiếm khủng bố này? Khái niệm gì gọi là hồn phi phách tán, vĩnh đọa Diêm La? Đến giờ phát này có còn quan trọng không? Hóa ra tình yêu đầu đời nó đúng là như vậy sao? Ai nói rằng tuổi trẻ thì không được một lần bồng bột, không được phép làm theo những gì trái tim mách bảo?

Nàng đứng đó, ngạo liệt và bình thản trước đời, bích lục bào phất phơ, hình hài mảnh mai tièu tụy đến thê lương. Khát vọng yêu thương ấy chuyển hóa thành sức mạnh vô bì, mặt đối mặt với Đạo Huyền kẻ được thế gian xưng tụng đệ nhất nhân của chính đạo, hiên ngang ngạnh kháng Tru Tiên kiếm trận hung lệ, mạnh mẽ nhất thế gian kia. Thứ được cho là gặp thần sát thần, đụng tiên thì tru tiên. Khoảnh khắc ấy thiên địa cũng trở lên ảm đạm, thứ duy nhất bừng sáng là chiếc chuông nhỏ bé nơi hông và bức tường máu khổng lồ đang lặng lẽ lấy từng giọt huyết nhục dệt lên kia mà thôi. Thế mới biết sức mạnh chân ái đích thực mạnh mẽ nhường nào. Cả thế gian bỗng chốc thu nhỏ chỉ vừa bằng một cô gái!

Phật gia từng dạy: Khi một cánh cửa khép lại đồng dạng với cánh cửa khác được mở ra. Tương tự như vậy khi một cuộc đời khép lại thì có thêm một số phận khác được tạo ra. Số phận ấy chính thị đại biểu cho Trương Tiểu Phàm. Mạng đổi mạng, nàng cứu hắn hẳn là mong hắn được sống vui vẻ mà không cần đáp lại điều gì lớn lao nơi hắn. Chỉ mong hắn có thể nhớ tới nàng. Có lẽ thế là đủ. Đời người thật ngắn có khi chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi hóa hư vô. Kiếp người là nhỏ bé mấy ai có thể nắm tay nhau đi đến hết đời suốt kiếp? Cô ấy đã cho tôi thấy được đôi khi trong tình yêu mức độ cao nhất chưa chắc đã là yêu thương là phải bên nhau sống chung một chỗ. Ai đã từng chết vì yêu là đang sống trong tình yêu và cũng mất đi người yêu. Ánh mắt sau cùng trước giờ tận thế nàng nhìn hắn đầy dịu dàng và day dứt, trên tất cả là tiếng nói đầy mạnh mẽ cho thế gian biết tình yêu đã vượt qua sinh tử vượt trên ngăn cách môn phái chính tà. Chuông kia rung lên, máu hòa nước mắt, tình tan mạng tuyệt!

Suy cho cùng con người sống trên đời khi có được chân ái đều phải trả bằng cái giá này hay cái giá khác. Vậy nên còn được ở bên nhau ngày nào chúng ta nên trân trọng những gì mình đang có. Đừng để đến lúc mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc thì cũng muộn màng.

. . . . . . . Bích Dao…!

. . . . . . . . .Thương thay!

. . . . . . . . . . . Hận thay!

. . . . . . . . . .THIÊN ĐỊA BẤT NHÂN . . . . . . . . . .DĨ VẠN VẬT VI SÔ CẨU!

Cre: Sầu Thiên Thu

Vui lòng ghi nguồn Bích Dao – Tru Tiên nếu mang đi!