Thịnh Hành 5/2024 # Yeu 12 Chom Sao Chap 25 Khong Biet Dat La Gi X3D # Top 8 Yêu Thích

*****************Mình đổi một chút ở phần hôn ước cặp có hôn ước là Song Tử và Song Ngư nha 🙂

********

Cạch cạch cạch – Tiếng bước chân vội vã của cả y tá và bác sĩ.

Trong căn phòng đó lúc này sực nức mùi thuốc, mùi của bệnh viện. Bác sĩ đang cố gắng giữ nhịp tim cho bệnh nhân, y tá bận rộn với những công cụ dao kéo.

Không gian xung quanh như nén lại.

Một cô gái đứng bất động ở hành lang…

Cô gần như chết lặng khi thấy giường bệnh được đẩy ra. Người phụ nữ trên giường đó bị che mặt….

Không! Không! Vậy là mọi thứ đã chấm dứt sao?

– Mẹ!!!!!!!!

Cô chạy vội đến chỗ bác sĩ.

– Bác sĩ, bác sĩ đó không phải mẹ tôi đúng không!?

– Chúng tôi thành thật xin lỗi.

– Xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Trả đây, trả mẹ tôi lại đây!

Cô gái đó gào khóc trong đêm. Cô lúc này đến đứng cũng không vững, mọi thứ như sụp đổ, cô ngã ngụy xuống đất.

Khóc một lúc cô liền gạt nước mắt, đôi mắt đó đã đổ hoe lên vì khóc. Cô nhìn vào một nơi vô định với sự căm thù. Cô vò nát giấy báo tử trong tay.

Các bạn biết là ai chưa? Chưa thì mình kể tiếp nè :))))

Cô tự hứa với bản thân là sẽ trả thù.

Cô sẽ khiến anh ta giống như cô, mất đi người mình yêu thương nhất.

Và đó chính là Kim Ngọc.

Đúng là anh khiến cô bị gia đình bố mắng chửi nhưng không vì thế mà cô căm ghét Bảo Bình.

Không may rằng hậu quả nặng nề nhất lại đổ lên đầu mẹ Kim Ngọc.

Không đạt được mục đích, ông ta quyết định không chi tiền để chữa trị cho mẹ cô nữa.

Vì quá yếu, không thể thiếu thuốc lên mẹ cô đã qua đời. Chính điều này là lí do cô căm thù anh. Bởi vậy Bảo Bình à, anh chết chắc rồi…

****************

– Aaaaaaa – Kim Ngọc tỉnh dậy, người cô nhễ nhại mồ hôi.

Trong giấc mơ cô thấy máu, thấy những gì đã xảy ra trong quá khứ và… điều cô muốn biến thành sự thật ở tương lai.

Nhìn vào đồng hồ, đã 7h rồi. Kim Ngọc vội thay quần áo, sửa soạn để đi học. Hôm nay cô đi bộ tới trường bởi lẽ Trên đường tới trường, cô có thể dành thời gian suy nghĩ nhiều hơn về kế hoạch của mình.

*********

– Kim Ngọc! – Cự Giải từ đâu chạy tới.

– Chào Cự Giải. – Kim Ngọc cười hiền.

– Cậu đi đường này sao? Vậy thì chung đường với mình rồi. Đi chung nha. – Cự Giải nhanh nhẹn nói.

    Đi được 1 đoạn Kim Ngọc quay sang nhìn Cự Giải nghĩ “Đáng lẽ chúng ta không nên gặp nhau.”

– Cự Giải này,….- Kim Ngọc ngập ngừng.

– Chuyện gì vậy? Cự Giải đáp lời.

– Cậu thích Bảo Bình đúng không?

– Sao cậu biết. – Vừa nói đến đây cô vội  sửa lại là không.

     Kim Ngọc cười.

– Mình biết cậu thích Bảo Bình mà. Đừng lo, mình sẽ giúp cậu. Khiến anh ta yêu cậu.

– Mình… – Cự Giải không thể phủ nhận điều này, rằng cô đã thích anh mất rồi.

      Rồi họ tiếp tục đến trường.

*******************

– Trong lớp-

– Thiên Bình, cậu có thấy Xử nữ không? – Ma Kết đi đến bàn cô.

– À, tầng thượng. Nhưng nếu không có gì quan trọng thì đừng lên đó. – Thiên Bình nói ngắn gọn.

– Tại sao?

   Thiên Bình chỉ nhìn Ma Kết rồi tiếp tục đọc sách. Ma Kết hiểu rồi đi ra ngoài.

– Chuyện gì vậy? – Sư Tử chạy ra bàn Thiên Bình.

– Ma Kết tìm Xử Nữ ấy mà. – Thiên Bình trả lời.

– Ma Kết có tình ý với Xử Nữ à? – Song Tử nghe thấy liền nhảy vào buôn.

– Vớ vẩn. Cậu không biết hôm nay là ngày gì sao. Tốt nhất đừng nói lung tung với Xử Nữ. – Thiên Bình nhắc nhẹ.

– Cậu nên nghe lời Thiên Bình đi. – Kim Ngưu cũng khuyên Song Tử.

– Ok. Mình quên mất.

– Tụi con gái nói mà có vẻ nghiêm trọng vậy nhỉ? – Song Ngư đưa vở cho Nhân Mã.

– Quan tâm là gì cho mệt. – Nhân Mã có vẻ không có chút hứng thú gì với chuyện đó.

– Lo cho vợ à Song Ngư. – Bảo Bình chọc Song Ngư.

– Thôi đi. – Song Ngư làm mặt lạnh.

– Này, cô đang vào đấy. – Thiên Yết đi vào lớp.

*************

       Ma Kết sau khi nghe Thiên Bình nói vẫn quyết định đi lên tầng thượng. Mở cửa ra anh chẳng thấy ai cả. Anh đi vòng ra sau và đúng như anh đoán, cô đang ở bên này. Anh bước đến gần cô.

– Sắp chuông rồi mà chưa chịu xuống sao?

     Xử Nữ bất ngờ quay ra. Cô…đang khóc sao?

– Cậu…

      Không nói câu gì Xử Nữ vội bỏ đi.

*******

     Xử Nữ chỉ lo chạy mà không nhìn lên đã va vào… Bạch Dương. Anh nhìn cô chằm chằm.

– Sao lại khóc? – Anh gạt nước mắt cho cô.

– Không có gì. Đừng quan tâm.

– Tôi biết hết rồi. Cậu không cần tỏ ra như vậy.

        Anh hỏi Sư Tử và biết rằng hôm nay là ngày mất của mẹ Xử Nữ.

– Cậu… – Xử Nữ bật khóc.

        Anh nhìn cô thở dài rồi kéo vào lòng.

– Không sao đâu. Cứ khóc đi. Khóc sẽ giúp cậu giải tỏa nỗi buồn.  – Bạch Dương để cô khóc và yên lặng.

               **********************                             Hết chap 25

*****************Mình đổi một chút ở phần hôn ước cặp có hôn ước là Song Tử và Song Ngư nha 🙂 ******** Cạch cạch cạch – Tiếng bước chân vội vã của cả y tá và bác sĩ. Trong căn phòng đó lúc này sực nức mùi thuốc, mùi của bệnh viện. Bác sĩ đang cố gắng giữ nhịp tim cho bệnh nhân, y tá bận rộn với những công cụ dao kéo. Không gian xung quanh như nén lại. Một cô gái đứng bất động ở hành lang… Cô gần như chết lặng khi thấy giường bệnh được đẩy ra. Người phụ nữ trên giường đó bị che mặt…. Không! Không! Vậy là mọi thứ đã chấm dứt sao? – Mẹ!!!!!!!! Cô chạy vội đến chỗ bác sĩ. – Bác sĩ, bác sĩ đó không phải mẹ tôi đúng không!? – Chúng tôi thành thật xin lỗi. – Xin lỗi? Xin lỗi là xong sao? Trả đây, trả mẹ tôi lại đây! Cô gái đó gào khóc trong đêm. Cô lúc này đến đứng cũng không vững, mọi thứ như sụp đổ, cô ngã ngụy xuống đất. Khóc một lúc cô liền gạt nước mắt, đôi mắt đó đã đổ hoe lên vì khóc. Cô nhìn vào một nơi vô định với sự căm thù. Cô vò nát giấy báo tử trong tay. Các bạn biết là ai chưa? Chưa thì mình kể tiếp nè :)))) Cô tự hứa với bản thân là sẽ trả thù. Cô sẽ khiến anh ta giống như cô, mất đi người mình yêu thương nhất. Và đó chính là Kim Ngọc. Đúng là anh khiến cô bị gia đình bố mắng chửi nhưng không vì thế mà cô căm ghét Bảo Bình. Không may rằng hậu quả nặng nề nhất lại đổ lên đầu mẹ Kim Ngọc. Không đạt được mục đích, ông ta quyết định không chi tiền để chữa trị cho mẹ cô nữa. Vì quá yếu, không thể thiếu thuốc lên mẹ cô đã qua đời. Chính điều này là lí do cô căm thù anh. Bởi vậy Bảo Bình à, anh chết chắc rồi… **************** – Aaaaaaa – Kim Ngọc tỉnh dậy, người cô nhễ nhại mồ hôi. Trong giấc mơ cô thấy máu, thấy những gì đã xảy ra trong quá khứ và… điều cô muốn biến thành sự thật ở tương lai. Nhìn vào đồng hồ, đã 7h rồi. Kim Ngọc vội thay quần áo, sửa soạn để đi học. Hôm nay cô đi bộ tới trường bởi lẽ Trên đường tới trường, cô có thể dành thời gian suy nghĩ nhiều hơn về kế hoạch của mình. ********* – Kim Ngọc! – Cự Giải từ đâu chạy tới. – Chào Cự Giải. – Kim Ngọc cười hiền. – Cậu đi đường này sao? Vậy thì chung đường với mình rồi. Đi chung nha. – Cự Giải nhanh nhẹn nói. Đi được 1 đoạn Kim Ngọc quay sang nhìn Cự Giải nghĩ “Đáng lẽ chúng ta không nên gặp nhau.” – Cự Giải này,….- Kim Ngọc ngập ngừng. – Chuyện gì vậy? Cự Giải đáp lời. – Cậu thích Bảo Bình đúng không? – Sao cậu biết. – Vừa nói đến đây cô vội sửa lại là không. Kim Ngọc cười. – Mình biết cậu thích Bảo Bình mà. Đừng lo, mình sẽ giúp cậu. Khiến anh ta yêu cậu. – Mình… – Cự Giải không thể phủ nhận điều này, rằng cô đã thích anh mất rồi. Rồi họ tiếp tục đến trường. ******************* – Trong lớp- – Thiên Bình, cậu có thấy Xử nữ không? – Ma Kết đi đến bàn cô. – À, tầng thượng. Nhưng nếu không có gì quan trọng thì đừng lên đó. – Thiên Bình nói ngắn gọn. – Tại sao? Thiên Bình chỉ nhìn Ma Kết rồi tiếp tục đọc sách. Ma Kết hiểu rồi đi ra ngoài. – Chuyện gì vậy? – Sư Tử chạy ra bàn Thiên Bình. – Ma Kết tìm Xử Nữ ấy mà. – Thiên Bình trả lời. – Ma Kết có tình ý với Xử Nữ à? – Song Tử nghe thấy liền nhảy vào buôn. – Vớ vẩn. Cậu không biết hôm nay là ngày gì sao. Tốt nhất đừng nói lung tung với Xử Nữ. – Thiên Bình nhắc nhẹ. – Cậu nên nghe lời Thiên Bình đi. – Kim Ngưu cũng khuyên Song Tử. – Ok. Mình quên mất. – Tụi con gái nói mà có vẻ nghiêm trọng vậy nhỉ? – Song Ngư đưa vở cho Nhân Mã. – Quan tâm là gì cho mệt. – Nhân Mã có vẻ không có chút hứng thú gì với chuyện đó. – Lo cho vợ à Song Ngư. – Bảo Bình chọc Song Ngư. – Thôi đi. – Song Ngư làm mặt lạnh. – Này, cô đang vào đấy. – Thiên Yết đi vào lớp. ************* Ma Kết sau khi nghe Thiên Bình nói vẫn quyết định đi lên tầng thượng. Mở cửa ra anh chẳng thấy ai cả. Anh đi vòng ra sau và đúng như anh đoán, cô đang ở bên này. Anh bước đến gần cô. – Sắp chuông rồi mà chưa chịu xuống sao? Xử Nữ bất ngờ quay ra. Cô…đang khóc sao? – Cậu… Không nói câu gì Xử Nữ vội bỏ đi. ******* Xử Nữ chỉ lo chạy mà không nhìn lên đã va vào… Bạch Dương. Anh nhìn cô chằm chằm. – Sao lại khóc? – Anh gạt nước mắt cho cô. – Không có gì. Đừng quan tâm. – Tôi biết hết rồi. Cậu không cần tỏ ra như vậy. Anh hỏi Sư Tử và biết rằng hôm nay là ngày mất của mẹ Xử Nữ. – Cậu… – Xử Nữ bật khóc. Anh nhìn cô thở dài rồi kéo vào lòng. – Không sao đâu. Cứ khóc đi. Khóc sẽ giúp cậu giải tỏa nỗi buồn. – Bạch Dương để cô khóc và yên lặng. **********************Hết chap 25