Xu Hướng 5/2024 # Câu Chuyện Thứ Tám : Đọc Lại Câu Chuyện Nàng Lọ Lem # Top 5 Yêu Thích

Chương trước

Chương tiếp

Câu chuyện thứ tám : ĐỌC LẠI CÂU CHUYỆN NÀNG LỌ LEM

Vũ hội Halloween chỉ còn hai ngày nữa là tới, mọi hoạt động chuẩn bị cho vũ hội đã được hoàn thành. Sư Tử và Ma Kết vừa đi giám sát công trình xong, rất hài lòng, trường bên kia giữ đúng giao ước, không độc quyền về bất cứ chuyện gì. Kim Ngưu, Nhân Mã thông báo rằng số bánh ngọt cho vũ hội đã được đóng gói gần hết, chỉ còn ngày mai là xuất xưởng hết. Song Tử, Bảo Bình kiểm soát được số vé và lượng điện sẽ dùng cho hôm đó. Song Ngư đã kiểm duyệt xong các tiết mục, xen kẽ với các tiết mục của trường bạn. Xử Nữ giao hàng đúng hẹn cho các chàng trai, các cô gái.

-Đây ! – Xử Nữ giao bộ váy Thiên Bình đặt từ trước cho chủ của nó.

-Cảm ơn !

Song Tử đi ngang qua, cố liếc xem Thiên Bình đặt áo dự vũ hội thế nào nhưng không được, Xử Nữ gói nó rất kỹ bằng giấy dày. Xử Nữ lấy vợt muỗi ra đuổi Song Tử đi rồi giục Thiên Bình chóng về phòng, cất bộ váy thật kỹ vào. Song Tử bị dính hai vợt, nhảy tưng tưng lên, chạy ù về phòng.

-Muỗi ! – Xử Nữ thổi cái vợt điện như cao bồi thổi súng.

Thiên Bình mỉm cười :

-Vậy sao ? Trang phục của bạn, sao rồi ?

Thiên Bình hỏi rồi tự bịt miệng lại. Quên mất là bộ đồ Doraemon của Xử Nữ đã tan tành, còn bộ áo mà Sư Tử hứa hẹn mang đến chưa thấy đâu. Xử Nữ đang sốt ruột.

-Mình nghĩ là Sư Tử sẽ mang về kịp. – Thiên Bình lựa giọng nói cho Xử Nữ khỏi phát hỏa.

-Nó nên thế. – Xử Nữ uống một ngụm nước để cân bằng lại.

-Ai nhắc tớ thế ? – Sư Tử gõ cửa văn phòng của Xử Nữ.

Sư Tử mang vào một bộ váy màu hồng nhạt cùng bộ tóc giả màu đen thật đẹp để tặng cho Xử Nữ. Bộ váy áo này do ông Hải Sư tặng riêng cho Xử Nữ, nó là giải thưởng ông đạt được cho bài báo bênh vực người đồng giới. Nó có kết cấu rất đặc biệt, được may riêng cho những người con trai nhưng mang tâm hồn của người phụ nữ, nam giới mặc vào sẽ không khác gì một người phụ nữ.

-Thật tuyệt vời ! – Xử Nữ nghiên cứu bộ trang phục này từ lâu rồi mà chưa thành công.

Sư Tử phấn khích nói :

-Còn một điều tuyệt vời hơn ! Đây là bộ áo do nhà thiết kế người Ý mà bạn ngưỡng mộ tự tay may và cắt chỉ.

Xử Nữ vui đến mức muốn khóc, tay mân mê từng mối chỉ trên áo :

-Cảm ơn Sư Tử !

Xử Nữ định giang tay ra ôm Sư Tử. Sư Tử cũng định ôm đáp trả. Nhưng có một thứ chen vào phá đám. Bảo Bình đi vào, cầm trên tay bộ áo dạ hội của Sư Tử.

-Sư Tử, mẹ Sư Tử gửi cái này tới này !

Sư Tử hớn hở nhận lấy bằng hai tay :

-Tuyệt vời ! – Sư Tử khoe bộ Tuxedo với Thiên Bình. – Đây là bộ áo của bố tớ, tớ đã nhờ mẹ làm nó nhỏ lại. Đẹp không ?

Thiên Bình gật đầu. Bộ tuxedo này được bố Sư Tử mặc lúc nhận giải thưởng đầu tiên, do ông ngoại Sư Tử tặng. Nó đẹp và sang trọng, màu đen, màu trắng phối hợp với nhau để tôn vinh lên nét quyền quý của người mặc.

-Tiệm may Như Ý ?

Đó là với Thiên Bình, còn với Xử Nữ, bộ áo này là sự phản bội trầm trọng. Đường chỉ sửa bộ áo này thuộc về tiệm may Như Ý, đối thủ cạnh tranh với nhà Xử Nữ. Xử Nữ nhận ra từ lúc thấy cổ tay của bộ áo cơ.

-Thật ư ? – Sư Tử à lên. – Mẹ bảo dì tớ vừa đi học may nên đưa dì sửa lại, hóa ra là học ở chỗ kia ? Nhưng đẹp mà, đúng không ?

Thiên Bình nhăn mày nhăn mặt, Sư Tử vừa làm một điều không đúng rồi. Xử Nữ vừa vượt quá giới hạn, lấy kéo cắt phần chỉ làm cho bộ áo nhỏ lại, đưa nó trở về tình trạng trước đây, rộng thùng thình so với tạng người Sư Tử. Sư Tử rống lên hãi hùng :

-Xử Nữ ! Cái con người…

-Đấy là hình phạt đấy ! Đồ phản bội !

-Đồ Mafia ! – Sư Tử nói có lý đấy, một phần trong Xử Nữ mang dòng máu dân đảo Sicilia.

Sư Tử muốn tẩn cho kẻ phá hoại kia một trận, cô nàng thộp cổ áo Xử Nữ, tính sống mái một phen. Nhưng lúc đó có một sự kiện làm cuộc chiến được hoãn lại. Kim Ngưu tức tối đi vào phòng, tìm vải thừa để xé cho đỡ tức, Nhân Mã theo sau, liên tục xin lỗi.

-Xử Nữ, có khúc vải thừa nào không ? – Kim Ngưu đá vào cái ghế.

Xử Nữ chỉ bộ áo Sư Tử cầm trên tay :

-Kia kìa !

-Ê !

Thiên Bình cố ngăn cuộc chiến xảy ra bằng cách hỏi Kim Ngưu :

-Có chuyện gì vậy. – Rồi đưa cho Kim Ngưu một tờ giấy cho Kim Ngưu xé.

Kim Ngưu xé toạc mảnh giấy, vò lại nhăn nhúm, vứt vào người Nhân Mã, hình như cô nàng tưởng tượng đấy là hòn bi sắt cho người thi ném tạ.

-Gã ngốc này làm hỏng hết cả !

-Mà có chuyện gì ? – Sư Tử hiếu kỳ.

Kim Ngưu thở hắt ra một hơi, kể lại câu chuyện. Sáng nay tiệm bánh của Kim Ngưu đã hoàn thành được ba phần tư lượng bánh, chỉ còn bánh nhân đậu xanh. Kim Ngưu nhờ Nhân Mã khiêng đậu ra để giã thành bột, trộn vào bột bánh để cả nhân và vỏ bánh đều mang hương vị đậu xanh. Nhân Mã làm cả đêm qua, thêm tính bất cẩn, đã khiêng ra ba bao đậu xanh và một bao đậu đỏ, giờ thì đậu đỏ và đậu xanh lẫn lộn với nhau.

-Cậu không có mắt sao ? Hay là cận mà chưa cắt kính ? – Kim Ngưu mắng như tát nước vào mặt Nhân Mã. – Rõ ràng có hai chữ “đậu xanh”, “đậu đỏ” trên bao, vậy mà cũng lẫn lộn được !

Nhân Mã thở dài :

-Tớ thức khuya hôm qua nên hơi quáng !

-Không có biện cớ !

Nhân Mã nhún vai :

-Thì tớ sai, để tớ gánh, tớ sẽ đền cho cậu bốn bao đậu xanh nguyên chất.

Kim Ngưu lắc đầu. Không được ! Để rèn luyện một con người bất cẩn như cơm bữa này, tiền là chưa đủ, cậu chàng này coi tiền như rác. Phải phạt cho đáng ! Kim Ngưu thộp cổ áo Nhân Mã, gầm gừ:

-Nghe đây, cậu trai ! Từ giờ cho đến tối, hãy tìm cách lựa đậu xanh qua một bên, đậu đỏ qua một bên ! Nếu không xong thì đừng có nhìn mặt tôi !

Sư Tử thấy chi tiết này quen quen.

-Đừng nói là…

-Xử Nữ, giày mình đặt đã xong chưa ? – Bạch Dương gõ cửa.

Xử Nữ gật đầu, mở tủ lấy đôi giày Bạch Dương đặt để lên trên. Bạch Dương ban đầu dự định hóa trang thành người ngoài hành tinh ET nhưng sau đó đổi lại thành công chúa tuyết để lôi kéo các chàng trai mời mình khiêu vũ. Bạch Dương đặt Xử Nữ một đôi giày bằng nhựa trong, được đánh bóng lên như làm bằng băng.

-Coi được không ? – Xử Nữ thổi một hơi lên đôi giày.

Sao mà không được ! Đôi giày này làm kiểu hài gót cao. Nó làm bằng nhựa trong nhưng được đánh bóng rất đẹp, tưởng chừng như thủy tinh. Đây là kiểu giày của Lọ Lem.

-Cảm ơn ! Thật tuyệt vời ! – Bạch Dương ôm ấp đôi giày.

Thiên Bình thì thầm vào tai Sư Tử :

Sư Tử nhìn ra ngoài cửa. Có đấy !

-Chưa xong việc thì làm ơn đừng đi đến vũ hội !

Mọi người ra ngoài xem thử có chuyện gì. Ma Kết đang rầy Cự Giải về mấy bộ hồ sơ báo cáo. Dạo này Cự Giải không tập trung lắm nên công việc không suôn sẻ nên thường xuyên bị cấp trên rầy, trong đó có Sư Tử và Ma Kết, nhiều nhất là Ma Kết vì Ma Kết hay chăm chú vào những chi tiết nhỏ và dễ dàng đào ra được cả ngàn lỗi sai của đối phương.

-Ma Kết, đừng nặng lời quá ! – Thiên Yết bênh vực cô bạn yêu dấu của mình. – Cự Giải vừa bệnh dậy.

Ma Kết quay sang Thiên Yết :

-Cậu đứng riêng ra ! – Rồi tiếp tục nói chuyện với Cự Giải. – Nếu cậu bệnh thì hãy nhờ ai đó làm thế, chứ đừng cố giữ bệnh rồi làm ra loại hồ sơ tệ thế này.

Sư Tử chớp mắt :

-Sai chỗ nào đâu ?

Ma Kết kêu Sư Tử lại, chỉ cho Hội trưởng xem mấy chỗ sai trong hồ sơ. Cự Giải viết báo cáo gửi cho Đoàn trường hoàn toàn sai. Hơn nữa Sư Tử còn nhận ra thêm vài chỗ sơ sót nữa.

-Bảng biểu lương đâu ? – Sư Tử lục tìm tập giấy quan trọng nhất. – Tổng tiền sinh hoạt đâu ?

Cự Giải ấp úng :

-Mình…mình…hình như…mình…chưa làm.

Sư Tử nổi đóa lên :

-Ôi trời ơi ! Nó phải được hoàn thành từ một tuần trước nhưng tớ đã gia hạn thêm ! Không có bản báo cáo tổng chi phí sinh hoạt của hội thì làm sao tụi mình nhận lương ?

Thiên Yết thấy nóng mặt :

-Này… – Nhưng phải kiềm lại, chuyện Sư Tử trách cứ Cự Giải hoàn toàn không sai.

-Mình sẽ cố hoàn thành. – Cự Giải lí nhí. – Đừng giận nữa.

Sư Tử đặt tập báo cáo vào tay Cự Giải, ra tối hậu thư :

-Nội trong hai ngày nữa phải xong cho tớ ! Không thì tớ sẽ xé vé dự vũ hội của bạn ! Rõ chưa ?

-Ừ. – Cự Giải nhận lệnh mà ưa ứa nước mắt.

Thiên Bình đếm thấy nãy giờ được mấy dữ kiện rồi. Còn mỗi mình Song Ngư thôi, chẳng biết Song Ngư sẽ gặp trường hợp nào trong truyện. Mới nhắc đã đến rồi.

-Có ai thấy chiếc giày của mình không ? – Song Ngư cầm một chiếc giày trên tay, tìm chiếc thứ hai dưới đất, ở mọi ngóc ngách. – Tự nhiên mất một chiếc, khổ thế cơ chứ !

Tình hình này làm Thiên Bình tự tới thư viện tìm quyển truyện cổ tích Grimm, lật lại trang truyện về nàng Lọ Lem. Bây giờ có sáu thành viên trong nhóm đang lâm vào tình trạng như nàng Lọ Lem tội nghiệp, trước giờ tham dự vũ hội. Mỗi “nàng Lọ Lem” mang một rắc rối riêng của nàng Lọ Lem trong chính truyện.

-Sao tự nhiên hôm nay cậu thích đọc truyện này vậy ? – Ma Kết ngạc nhiên.

Thiên Bình mỉm cười :

-Thấy đồng cảm thôi mà.

Ma Kết đoán chắc là do dạo gần đây Song Tử không ngừng lục lọi tủ áo của Thiên Bình mỗi khi có cơ hội. Chi tiết này khá giống lúc Hoàng tử truy tìm dấu vết của nàng Lọ Lem trong các hộ dân thường. Hoặc cũng vì một vài người trong nhóm chịu số phận của nàng Lọ Lem.

-Ma Kết ơi !

Cự Giải ì ạch mang chồng hồ sơ đặt lên bàn cho Ma Kết kiểm duyệt. Để tránh tình trạng mích lòng nhau, Sư Tử đã cho phép Ma Kết xét duyệt công việc với thành viên nhóm cũ trước khi trình lên cho Sư Tử, ít ra thì bị mắng bởi sếp cũ dễ thở hơn kẻ thù cũ chứ. Ma Kết được quyền kiểm duyệt công tác của Cự Giải, Thiên Yết, Nhân Mã thì khỏi cần, cậu chàng giờ có mối ràng buộc với nhóm Sư Tử rồi.

-Ừ, được rồi, được rồi ! – Ma Kết rất ưng ý. – Cậu vất vả rồi !

Cự Giải gượng cười. Do bận suy nghĩ vẩn vơ, mấy ngày nay, hồ sơ chất đống, ngập cổ Cự Giải. Hôm qua Sư Tử đã ra tối hậu thư phải hoàn thành xong trong vòng hai ngày, không thì tước quyền đi dự vũ hội. Cự Giải phải vắt chân lên cổ, thức cả đêm để làm xong tập hồ sơ.

-Vậy thì mình có thể nghỉ được chứ ?

Chưa đâu Cự Giải ạ ! Mối họa đã đến rồi ! Sư Tử gõ cửa hỏi Ma Kết đã kiểm duyệt xong chưa, trên tay Sư Tử cầm một chồng hồ sơ dày thật dày.

-Sư Tử, không đúng lúc rồi ! – Ma Kết thở dài.

Sư Tử nhìn qua Cự Giải, tiện thể đặt chồng hồ sơ vào tay cô bạn :

Cự Giải nhìn chồng hồ sơ trên tay mình, hai tay run lên. Ma Kết nhăn mặt. Chồng giấy đó là hồ sơ tổng kết cho cuối tháng, Ma Kết định giấu nhẹm đi, để mình và Thiên Yết bí mật làm. Vậy mà Sư Tử đi trước một bước.

-Sao nhiều vậy Sư Tử ?

Sư Tử mỉm cười ngọt ngào :

-Mời bạn nhìn lại lịch xem có phải là cuối tháng chưa ? – Sư Tử hét. – Cuối tháng thì phải báo cáo chứ! Sau này có định đi làm không đấy !

Cự Giải co rúm người. Sư Tử giao thêm việc cho Cự Giải nhưng vẫn giữ nguyên hạn vì giấy tờ phải được trình vào đúng ngày tháng. Sư Tử bê chồng giấy đến bàn làm việc của mình để ký và đóng dấu. Sư Tử thấy Cự Giải nán lại, hình như có ý xin Thiên Bình với Ma Kết năn nỉ giùm. Sư Tử bắt được những ánh mắt trao đổi qua lại.

-Mệt thì để người khác làm.

Cự Giải lắc đầu :

-Đâu có ! – Cự Giải rất ngại làm phiền người khác.

-Đi đi !

-Mình biết rồi.

Cự Giải nhận công việc, quay trở về phòng học của mình hoàn thành cho xong. Ma Kết hy vọng Thiên Yết còn đủ sức lực để gánh vác thêm công việc với cô bạn yêu dấu của mình. Thiên Bình hơi lo cho sức khỏe của Cự Giải.

-Mình nghĩ chúng ta có thể gia hạn thêm.

Sư Tử lắc đầu :

-Không còn thời gian, lúc nãy Cự Giải có quyền chọn không làm. – Sư Tử lạnh lùng đóng dấu.

Ma Kết thở dài. Ma Kết biết Sư Tử cũng rất vất vả mấy ngày nay, từ Cự Giải mà ra. Cự Giải chất chồng hồ sơ làm công việc ký tên và đóng dấu của Sư Tử bị dồn lại. Sư Tử không phải loại cẩu thả, trước khi ký tên, đóng dấu phải đọc kỹ một lần.

-Đọc lướt qua cũng được, không cần kỹ như nhặt đậu đâu. – Ma Kết nói. – Mình đã kiểm tra rồi.

Sư Tử cười gượng :

-Cũng phải xem lại lần cuối chứ, ai biết còn hạt đỏ nào sót.

-Kiểm tra xem lần cuối ! Ai biết cậu để sót hạt đỏ nào thì sao ? – Giọng Kim Ngưu vang lên ngoài cửa.

Vừa nói chuyện nhặt đậu, người nhặt đậu đã tới. Nhân Mã ngáp ngắn ngáp dài, đặt ba lon đậu lên bàn, một lon chỉ có đậu xanh, một lon chỉ có đậu đỏ, một lon là hỗn hợp đậu chưa nhặt xong. Nhân Mã cắm cúi lựa đậu, mắt như chỉ dán vào lon đậu.

-Giờ tớ mới thấy tội nghiệp cho cô Lọ Lem. – Nhân Mã lầm bầm.

-Cái gì mà tội nghiệp ? – Kim Ngưu gầm ngay vào lỗ tai của Nhân Mã. – Cô Lọ Lem có bất cẩn như cậu không hả ?

Nhân Mã sụt sịt, không dám than thân trách phận nữa. Hôm qua Nhân Mã phải còng lưng nhặt đậu nhưng chỉ mới xong một bao. Kim Ngưu giao hạn nếu không xong trong hôm nay thì miễn đi dự dạ hội.

-Tập trung vào ! – Kim Ngưu hét vào tai Nhân Mã rồi giao biểu lương cho Sư Tử. – Xong rồi này ! Giao cho Cự Giải đi !

Sư Tử liếc sơ qua biểu lương, lầm bầm gì đó rồi để qua bên hoàn thành :

-Kẹp vào là được rồi !

Kim Ngưu thấy, biết Sư Tử không muốn giao thêm việc cho Cự Giải nữa. Kim Ngưu mỉm cười, xin phép lui ra, kéo cả Nhân Mã theo. Vừa tới cửa, Kim Ngưu bắt gặp hai cô gái Bạch Dương và Song Ngư cứ chăm chú xuống đất, tông vào chân Nhân Mã làm Nhân Mã té nhào, đậu trong lon cũng văng ra. Nhân Mã quỳ dưới sàn, rống lên hãi hùng :

-Trời ơi ! Đồ phá hoại ! – Câu nói thường ngày dành cho Nhân Mã, nay cậu chàng lại dùng.

Bạch Dương, Song Ngư xin lỗi Nhân Mã, vội vàng cúi xuống lượm lại đậu cho cậu chàng. Nhưng hai người kia quên mất rằng Nhân Mã đang trong quá trình lựa đậu nên cho cả đậu đỏ và đậu xanh vào cùng một lon. Nhân Mã giật lon, thét :

-Để tôi tự lo !

-Xin lỗi. – Song Ngư lí nhí.

Thiên Bình thở dài :

-Vẫn chưa thấy giày sao ?

Song Ngư lắc đầu. Song Ngư tìm khắp nơi, từ cầu thang đến kho, thậm chí là đăng ảnh chiếc giày nhũ vàng lên mạng và dán lên tường, vẫn chưa có tin tức gì. Bạch Dương kêu Sư Tử cho mượn chìa khóa mở tủ quần áo của Sư Tử ra lục soát.

-Cái gì ? – Sư Tử trừng mắt. – Lục soát ?

Song Ngư vội chữa lời :

-Có khi Sư Tử nhầm giày với mình cũng nên.

-Cầm nhầm ? – Lần này Sư Tử đặt con dấu xuống cho rảnh tay rảnh chân.

Song Ngư cười gượng :

-Không có gì. – Nói với tốc độ nhanh và cầm tay Bạch Dương chạy cũng với tốc độ nhanh.

-Chân mình đang đau buốt đây ! Chậm lại Song Ngư ! – Bạch Dương rên rỉ.

-Vớ vẩn ! – Sư Tử thở hắt ra một hơi.

Sư Tử ký xong bản biểu cuối cùng. Cô nàng khởi động tay chân cho máu huyết lưu thông trở lại. Rồi Sư Tử lấy áo tuxedo cùng với kim chỉ ra, tự mày mò sửa lấy cái áo.

-Ủa, sao không nhờ Xử Nữ sửa ? – Thiên Bình chớp mắt.

Sư Tử nhún vai :

-Giờ mặt tớ nó còn không thèm nhìn, nói gì đến áo.

-Thì đưa cho dì cậu sửa.

Sư Tử mỉm cười, lắc đầu. Một khi Xử Nữ đã ghét tiệm may đó đến thế thì Sư Tử không thể lưu lại bất cứ đường chỉ nào trên áo mình nữa. Thà là tự sửa còn hơn. Mặc dù tay nghề Sư Tử không khá khẩm gì mấy.

-Ái da !

Sư Tử bị kim đâm trúng tay. Ma Kết thấy máu chảy ra, bỏ đi mà không nói lời nào. Thiên Bình thấy tay Sư Tử bị đâm khá nhiều mà chưa có ngón nào được băng bó cho ra hồn cả. Với ngón tay bị thương này, Sư Tử cũng chỉ nhấp nước bọt sơ sài.

-Coi chừng bị nhiễm trùng đó !

-Không sao đâu mà ! – Sư Tử phẩy tay.

-Băng tay lại ngay ! – Xử Nữ hùng hổ xông vào. – Gấp cho tôi !

Sư Tử chưa kịp nói lời nào, Xử Nữ đã hất áo trong tay Sư Tử ra, bôi thuốc và quấn băng cho mười ngón tay của Sư Tử. Sư Tử chớp mắt, nhận ra loại vải đặc biệt này. Sư Tử nhăn mặt :

-Đây không phải là vải cho trang phục của Ma Kết sao ?

Xử Nữ chưa trả lời câu hỏi của Sư Tử và câu hỏi trong đầu người đang đứng đằng sau Xử Nữ, đang điên tiết lên vì bị mất một đoạn vải lớn cho trang phục xác ướp Ai Cập.

-Cứ băng đi đã ! – Xử Nữ tặc lưỡi.

————

Chúng ta nói về nhân vật chính của câu chuyện Lọ Lem, giờ hãy nói về các nhân vật khác trong câu chuyện. Phải nói là “nhân vật khác” vì Hoàng tử, chuột tiên và bà tiên hoàn toàn bị lẫn lộn với Hội Học sinh này. Bắt đầu từ câu chuyện của Bạch Dương trước.

-Này, sao vậy ? – Bảo Bình bắt gặp Bạch Dương ngồi ở phòng khách, thắc mắc.

-Chẳng sao cả. – Bạch Dương nhún vai.

-Vậy Bạch Dương xoa chân làm gì ?

Bạch Dương ú ớ. Giấu sao được mà giấu ! Ai nhìn cũng thấy chân Bạch Dương đang sưng tấy lên, có chỗ da bị tróc nữa kìa.

-Để tôi xem !

Bảo Bình tự nhiên cầm bàn chân của Bạch Dương lên xem xét. Bạch Dương cũng không phải kiểu yểu điệu thục nữ gì, để yên cho Bảo Bình khám nghiệm. Chân Bạch Dương đỏ tấy lên, đặc biệt ở chỗ gót, bị vật nhọn đâm vào.

-Do đôi giày kia hả ? – Bảo Bình nhìn đôi giày trên bàn.

Bạch Dương cười cười, tự thú nhận mà không cần nói. Bạch Dương vốn chỉ quen với sân cỏ, với cát trắng, hiếm khi mang giày cao gót. Bạch Dương mới tập mang một lần mà chân đã sưng lên, đỏ tấy từ gót để cổ chân.

-Không quen thì đừng cố ! – Bảo Bình sử dụng vài thủ thuật làm cho chân Bạch Dương đỡ đau.

Bạch Dương lắc đầu, vẫn rất lạc quan :

-Cố rồi sẽ đạt được ! Sư Tử cố sức và đã biết bơi đấy thôi.

-Tùy Bạch Dương thôi !

Bảo Bình đứng dậy, bỏ đi. Bạch Dương thở dài, coi Bảo Bình như vậy chứ thật ra hay kín tiếng lắm, khá ít nói với những người lạ. Bạch Dương ước gì Bảo Bình nói chuyện với mình nhiều như các bạn nhóm Sư Tử, Bạch Dương thấy người này rất thú vị.

-Đây, mang cái này vào ! – Bảo Bình trở ra, đặt vào tay Bạch Dương đồ lót chân.

-Ủa ?

Bảo Bình tự tay mang đồ lót chân cho Bạch Dương. Đây là miếng lót chân đặc chế nên có thể dùng cho bất cứ loại giày nào, bất cứ cỡ chân nào. Mẹ Bảo Bình thường dùng nó.

-Đừng có cố sức quá !

-Ừ, cảm ơn ! – Bạch Dương cười tươi.

Hai bạn trẻ kia nói chuyện bên ngoài rất vui vẻ, Cự Giải ngồi ở bên trong cũng thấy vui lây. Xem ra sẽ có nhiều chuyện hay đây. Bảo Bình không thể mang miếng lót chân của mẹ lên trường, trừ phi nó đặc biệt dành cho Bạch Dương từ mấy ngày trước.

-Cự Giải ! – Thiên Yết hắng giọng. – Tập trung vào.

Cự Giải gật đầu, tiếp tục hoàn thành cho xong bản báo cáo của mình. Thiên Yết đã bỏ một buổi đọc sách để ngồi cạnh trợ giúp, Cự Giải không thể lơ là được. Nhưng mà cũng vì Thiên Yết ngồi sát bên mà Cự Giải không tập trung được, ánh mắt lo lắng của Thiên Yết quét khắp người cô nàng làm mặt cô nàng đỏ bừng lên như sốt.

-Cậu ổn chứ ?

-Ừ. – Cự Giải nói xong là ho vài tiếng.

Thiên Yết thở dài :

-Sao cô ta lại nỡ lòng để cậu làm công việc chất chồng thế chứ.

Cự Giải không nói gì, tiếp tục làm việc. Thiên Yết biết Cự Giải đang trách cứ mình mới là người làm Cự Giải ngã bệnh. Thiên Yết tự hiểu thân phận, tiếp tục đi pha nước tăng lực cho Cự Giải uống và sẵn sàng chỉ những chỗ tính toán rắc rối, cũng như tiếp những vị khách phiền phức.

-Cự Giải ơi ! – Nhân Mã lết xác vào. – Cho mượn thuốc nhỏ mắt chút !

Thiên Yết đưa cho Cự Giải lọ thuốc nhỏ mắt rồi đá ngay ra ngoài cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Nhân Mã cầm lọ thuốc, lết về nhà bếp, ngồi phịch xuống ghế. Nhân Mã dùng xúc giác nhận biết mắt mình ở chỗ nào để vạch ra, nhỏ thuốc vào.

-Này ! – Kim Ngưu chống tay lên bàn, nhìn mắt Nhân Mã đang díp lại. – Hôm qua cậu ngủ được bao nhiêu tiếng, hả ?

Nhân Mã ngáp một cái thật hoành tráng :

-Hai tiếng.

-Thảo nào… – Kim Ngưu hạ đuôi mắt xuống.

Nhân Mã khoát tay :

-Tớ giải quyết xong ngon ơ ấy mà !

Nói thì hay lắm, hai mắt Nhân Mã cứ díp lại, díp lại. Ngựa chiến thế nào chạy hai ba ngày đường phải mệt chứ. Đâu ai nỡ đày đọa con người.

-Gió mùa thu…

Kim Ngưu cất giọng ru Nhân Mã ngủ. Kim Ngưu không phải là ca sĩ nổi tiếng nhưng ai cũng công nhận Kim Ngưu hát hay, giọng trầm ấm đặc biệt, rất thích hợp với những bản nhạc trữ tình. Kim Ngưu dùng chất giọng trầm của mình ru Nhân Mã ngủ say rồi dìu cậu chàng vào phòng, đắp chăn.

-Đành nhờ lũ bồ câu vậy. – Kim Ngưu quyết định tự mình lựa đậu giúp Nhân Mã.

Trên đường đi, Kim Ngưu mải nghĩ, cộng thêm miếng vải che giấu nên không để ý thấy Ma Kết kéo tay Sư Tử vào nhà bếp.

-Lần sau gọi thêm nhà sinh vật học vào nghiên cứu ổ vi trùng trên tay cậu đi, sẽ đạt giải lớn đấy. – Ma Kết rửa tay cho Sư Tử.

Hồi nãy Sư Tử được Xử Nữ băng bó lại mười đầu ngón tay nhưng nguậy ngọ với kim chỉ kiểu nào nữa mà bị chảy máu nữa. Sư Tử cứ dùng nước bọt nhấm nháp chỗ vết thương, một giọt thuốc cũng không động tới. Ma Kết chịu không nổi, phải kéo xuống nhà bếp và băng bó cho.

-Hết nói nổi ! – Ma Kết lầm bầm. – Sao cứ dấn thân vào chuyện mình không rành thế ? Cứ giao cho Xử Nữ không tốt sao ?

Sư Tử nhún vai :

-Tớ không muốn bộ áo của mình bị mất mảnh nào. – Rồi Sư Tử hạ giọng. – Bộ xác ướp Ai Cập của bạn thế nào rồi ?

Ma Kết lắc đầu chán nản :

-Hỏng rồi, mình phải mượn bộ áo nam tước của ông nội thôi.

-Bộ có áo choàng ấy hả ?

Ma Kết gật đầu. Sư Tử rất thích bộ áo ấy, trông rất oai vệ. Ma Kết trề môi :

-Chẳng hay ho gì đâu. – Ma Kết thì thầm. – Nó có một chỗ mục ở sau lưng, mình phải vá lại gấp gảy.

—–***—–

Chúng ta chỉ còn một ngày nữa để đến với vũ hội Halloween, các bạn của chúng ta đã chuẩn bị đầy đủ trang phục dự dạ hội. Những trở ngại cản đường họ chỉ còn một nửa, con đường hoa hồng dẫn đến “Hoàng tử dễ thương” đang được trải. Đây là thời khắc cho các nàng Lọ Lem mơ mộng.

—–Lọ Lem Bạch Dương và Lọ Lem Song Ngư—-

Trước khi đi dự vũ hội, Bạch Dương đã qua nhà Song Ngư để tập đi trên đôi giày và khiêu vũ. Song Ngư đóng vai bạn nhảy nam, dìu bước Bạch Dương qua từng điệu nhảy. Bạch Dương cố học cho được những bước nhảy căn bản, cô nàng không thích bạn nhảy của mình là Sư Tử đâu.

-Ôi trời ! Lại sai nữa rồi ! – Bạch Dương cứ lỗi nhịp hoài, đâm ra chán nản.

Song Ngư xua tay :

-Không sao đâu. Miễn là Bạch Dương đẹp rạng ngời là được.

-Tự kỷ nữa hả trời ? – Bạch Dương nhăn mặt.

Bữa giờ Song Ngư chưa tìm ra được chiếc giày bị mất của mình, cứ ủ rũ, một cách nói nhẹ cho hành động tự kỷ. Song Ngư lúc nào cũng tự nhủ rằng dù mình mất giày, cứ rạng rỡ lên thì tất cả sẽ ổn. Nói thật, Song Ngư còn sợ không ai mời mình nhảy hơn cả Bạch Dương.

-Thôi nào. – Bạch Dương an ủi Song Ngư. – Lỡ như có Hoàng tử nào đấy tìm được giày của bồ và bí mật mang đến vũ hội thì sao ?

Song Ngư mỉm cười :

-Giống như là Lọ Lem ấy hả ? Mình luôn tìm cảm giác tuyệt vời khi được một chàng trai trong mơ nâng bàn chân của mình lên, mang đôi giày cho mình. – Song Ngư bắt đầu mơ mộng rồi, cô nàng ôm hai gò má của mình, lắc lư cái đầu. – Cứ như mang nhẫn đính hôn vậy ! Tim cứ đập thình thịch, như điên ấy!

Cảm giác của một nàng Lọ Lem, được Hoàng tử trong mộng nâng bàn chân của mình lên, nhẹ nhàng đặt vào giày. Bạch Dương chợt nhớ đến ngày hôm qua, thời khắc ấy. Nhìn Bảo Bình trông rất lạnh lùng, hay lơ đễnh nhưng thực ra luôn quan tâm đến mọi người. Bạch Dương nghĩ rằng những hành động thực tế đó đáng được trân trọng hơn những lời sáo rỗng từ bọn bạn trai cũ của mình.

-Mình nghĩ gì thế này ? – Bạch Dương thở dài.

Song Ngư nhìn qua bạn thân của mình. Bạch Dương đang mỉm cười rất ngô nghê, hai tay không ngừng nâng niu hai miếng lót chân. Nhìn cảnh này khiến Song Ngư buông bỏ giấc mộng gặp Hoàng tử của mình, cái lạ luôn cuốn hút hơn.

-Này cô bạn ! – Song Ngư huých tay Bạch Dương. – Có chuyện gì vậy ?

Bạch Dương vốn là người chân chất, bạn thân đang hỏi mình, Bạch Dương không ngần ngại nói thẳng tâm sự :

-Là về Bảo Bình.

-Bảo Bình gì cơ ? – Song Ngư thích thú.

Bạch Dương đan hai tay vào nhau, mắt chớp chớp :

-Bồ nghĩ Bảo Bình có bạn gái không ?

Song Ngư ngẫm nghĩ. Bảo Bình có bạn gái hay không ? Chắc là không ! Nếu có bạn gái thì Bảo Bình đã không đi chung với hội nhóm của mình cả ngày lẫn đêm. Mà có thật thì không cô nào chịu nổi tính tình đó, cũng như sự gắn bó quá thân thiết giữa Bảo Bình và hội nhóm.

-Không có ! – Song Ngư nhích lại gần Bạch Dương hơn. – Chuyện gì đã xảy ra ?

Bạch Dương ngượng ngùng nói :

-Cảm giác như được trao nhẫn đính hôn ấy.

-Thật chứ ? Thật chứ ? – Chợt, Song Ngư khựng lại. – Đùa hả ?

Song Ngư phải dẹp bỏ bản tính nông nổi của bọn chip hôi qua một bên, nhường chỗ cho một người bạn thực sự. Song Ngư thực sự lo cho Bạch Dương. Nếu Bạch Dương thích Bảo Bình thật thì phải đối diện với rất nhiều chuyện, Bạch Dương sẽ không được ưu tiên bằng bạn bè của Bảo Bình, thành viên của một nhóm có chân ngôn “Bằng hữu hơn tình ái”, Bạch Dương cũng phải chịu tính tình nóng lạnh thất thường của người kia.

-Cẩn thận !

Bạch Dương gật đầu :

-Đương nhiên rồi. Trải qua bao nhiêu chuyện, mình không dám vội vã nữa. – Nhưng ánh mắt Bạch Dương đang tràn ngập lửa. – Cứ từ từ, cứ từ từ.

-Ê !

—-Lọ Lem Thiên Bình—-

-Kiểu này phải dùng đến tiếng Mông Cổ quá. – Thiên Bình phát nản, đổi mật khẩu nước nào, Song Tử cũng mò ra được.

Thiên Bình mở tủ áo, kiểm tra bộ váy dạ hội của mình lần cuối. Để xem Song Tử có đánh dấu gì trên đấy không, hoặc là có đặc điểm nào trên bộ áo dễ làm cho Song Tử nhận ra không. Kết quả là có 23 chi tiết trên áo sẽ giúp Song Tử nhận ra Thiên Bình từ xa.

-Sao mà mình làm lắm thế ?

Thiên Bình cầm kéo, định cắt hết mấy chi tiết ấy đi. Nhưng Thiên Bình không nỡ ! Mấy chi tiết kia, Thiên Bình rất thích, cắt nó đi thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

-Xem ra Song Tử hiểu mình rất nhiều. – Thiên Bình thở dài.

Chợt, Thiên Bình nhận được cuộc điện thoại từ Song Tử, ở nhà bên cạnh.

-A lô ?

-Thiên Bình nói đúng rồi đấy ! Đừng giấu gì nữa !

Thiên Bình giật mình, nhìn vào màn hình vi tính. Song Tử đã đột nhập được đường dây quan sát. Nhưng may mắn thay, Song Tử chỉ bắt được tín hiệu âm thanh, chưa thấy hình. Thiên Bình phải hạ quyết tâm thôi.

-Chơi ăn gian hả ? – Thiên Bình nhấp kéo, cắt hết các chi tiết mình thích trên bộ áo. – Nghe đây cậu trẻ, cậu còn ăn gian nữa thì máy tính nhà cậu sẽ mất sạch dữ liệu !

-Ôi không !

—-“Lọ Lem” Nhân Mã—-

Được sự giúp đỡ của “bồ câu” Kim Ngưu đáng yêu, Nhân Mã chỉ cần hoàn thành thêm một lon đậu nữa thôi. Nhân Mã rất vui nhưng tự hỏi ai đã giúp mình. Nhân Mã hơi khờ nhưng cũng biết là có hành động mờ ám diễn ra khi mình ngủ.

-Người lùn nào đến giúp tớ thế này ? – Nhân Mã tâm sự với Thiên Yết. – Nếu mà tớ bắt gặp, tớ sẽ hậu tạ người đó ba đấu vàng.

Thiên Yết cười khẩy. Cậu nhóc này còn vô tư lắm. Cậu ta không nhận ra rằng mỗi lần mình mệt mỏi, “người lùn” kia sẽ mang một cốc sữa đến, thì thầm những lời ru ngọt ngào, đưa cậu chàng vào mơ. Xem ra quãng thời gian sau này sẽ làm Thiên Yết đau đầu đây.

-Cậu có chắc về Kim Ngưu chứ ?

Nhân Mã khựng lại :

-Tớ không biết. Tụi tớ quá khác nhau, đúng không ?

-Ừ.

-Đôi lúc tớ tự hỏi liệu mình có xứng với Kim Ngưu không. – Tốc độ lựa đậu của Nhân Mã giảm dần. – Tớ chán ngấy công việc này, dính vào được 5, 10 phút là oải, vậy mà Kim Ngưu có thể ngồi cả ngày trời, chẳng than lấy một lời.

-Cậu khôn ra rồi đấy. – Thiên Yết thì thầm.

Nhưng chưa được bao lâu đâu, Thiên Yết ạ.

-Không sao, tớ còn nhiều điểm mạnh lắm ! Đâu thể đánh giá một con cá bằng cách so khả năng bay của nó với con chim, đúng không ? – Nhân Mã lại cắm cúi lựa đậu. – Nhân Mã này còn lâu với chịu thua. “Đầu trâu” kia sẽ được gắn liền với “mặt ngựa” suốt cuộc đời.

-Ừ. – Thiên Yết thở dài. – Xuống địa ngục mà ở.

Nhân Mã huýt sáo, chúc mừng mình đã lựa xong thêm một đấu nữa. Nhân Mã xuống bếp lấy thêm đậu, đến giấc ngả lưng của cậu chàng nên cậu chàng ngáp một cái rõ to.

-Cốc sữa không ? – Kim Ngưu nghiêng đầu.

-Cảm ơn ! – Nhân Mã cười đến híp mắt. – Hôm nay hát tớ nghe bài “Người mẹ trong mơ” đi !

-Ừ, được rồi !

—-Lọ Lem Cự Giải—-

Cự Giải thấy hối hận vì để sổ sách chất chồng thế này, trong khi các bạn của mình thảnh thơi chuẩn bị cho buổi vũ hội, vì họ đã giải quyết công việc cuối tháng từ sớm. Bây giờ Cự Giải đang bế tắc, một bên là sổ sách, một bên là hai vị sếp khó nhằn, quan sát cả ngày lẫn đêm. Ma Kết thì thường xuyên bắt bẻ về từng câu từ trong văn bản. Sư Tử thì quan tâm đến kết cấu hồ sơ và thường xuyên gửi kế hoạch mới, bắt Cự Giải hoàn thành gấp.

-Nhức đầu quá ! – Thực ra là do áp lực nhiều hơn là chồng giấy kia.

Cự Giải đi loạng choạng, tìm thuốc uống. Cự Giải yếu lắm rồi, phải căng mắt ra để xem thử mình có uống nhầm thuốc hay không. Cự Giải ho khục khặc :

-Chết là cùng ! – Rồi dốc thuốc ra, uống liều, khỏi cần dùng nước.

Điện thoại gọi cho Cự Giải. Cự Giải đang hoa mắt, nhìn nhầm số trên máy ra số của Sư Tử. Cự Giải nhấc máy lên, nói một cách thô bạo :

-Được rồi sếp ! Ngày mai sẽ xong hết !

-Cậu trêu tức mình đấy à ? – Bên kia là giọng của Thiên Yết.

Cự Giải méo mặt, vội vã xin lỗi Thiên Yết. Đáng lý ra thì Thiên Yết sẽ rất giận, nhưng nghe giọng thều thào của Cự Giải thì cơn giận nguôi nhanh. Thiên Yết nhỏ giọng hỏi thăm :

-Cậu làm xong chưa ?

Cự Giải ho khục khặc :

-Sắp xong rồi, chỉ còn một văn bản nữa thôi. Nếu trời thương mình, khiến Sư Tử ngưng việc gửi văn bản đến đây.

-Cậu ổn chứ ?

-Yên tâm đi ! Coi mình vậy chứ mình khỏe lắm ! Thiên Yết quên mình là con nhà thầy thuốc sao ? – Cự Giải cố ý cười to.

Thiên Yết biết Cự Giải đang nói dối. Không sao, miễn cô nàng vừa lòng với tình trạng của mình thì được rồi. Ai cũng có khoảng trời riêng, không cần can thiệp nhiều !

-Mình chờ cậu ở buổi vũ hội đấy !

-Ừ !

Cự Giải cúp máy xong là kiệt sức hoàn toàn. Cô nàng đưa tay sờ trán mình, nhẩm tính nhiệt độ cơ thể, đoán mình sốt nặng, cỡ 39 độ hơn. Cự Giải không biết mình có thể đến được buổi dạ hội ngày mai với Thiên Yết không. Có thể Cự Giải sẽ chậm hơn Hoa Liên một bước.

-Không ! Mình phải cố lên ! – Cự Giải tự vực mình dậy.

—-Lọ Lem Xử Nữ—-

Xử Nữ có mối liên hệ khá thân thiết với nhà Bảo Bình, là mẹ nuôi của Bảo Bình, cũng là “mẹ tương lai” của Bảo Bình. Với những mối quan hệ chất chồng lên nhau, Xử Nữ thường xuyên ngủ lại ở nhà Bảo Bình, ngay trong phòng Bảo Bình, được Bảo Bình cho mượn hệ thống liên lạc trên màn ảnh rộng nói chuyện với Thủy Bình.

-Anh sẽ về chứ ? – Xử Nữ hồi hộp.

-Đương nhiên ! – Thủy Bình mỉm cười, tít cả mắt. – Công việc của anh đã xong rồi, ở lại đây chả có nghĩa lý gì.

Thủy Bình nói chuyện mà cứ ôm ấp chiếc khăn len Xử Nữ đan tặng anh hôm bữa. Xử Nữ rất ấm lòng bởi hành động này.

-Cảm ơn anh.

Thủy Bình chống cằm :

-Bộ váy của em thế nào, cho anh xem được không ?

Xử Nữ lắc đầu :

-Bí mật.

Thủy Bình hơi thất vọng :

-Vậy còn buổi tiệc của chúng ta thì sao ?

-Bí mật.

-Được rồi ! – Thủy Bình mỉm cười. – Bất ngờ thì càng vui chứ sao ?

Xử Nữ gật đầu :

-Anh đi ngủ sớm đi !

-Bye !

Bảo Bình xuất hiện ngay sau khi màn hình tắt. Bảo Bình đưa cho Xử Nữ bộ áo ngủ Xử Nữ thích, bảo đi tắm rửa trước khi lên giường. Bảo Bình trêu :

-Lần hội ngộ này, định làm tới không ? “Ăn cháo” chứ ?

Xử Nữ trừng mắt :

-Ranh con ! – Xử Nữ đỏ mặt đến tận mang tai.

-Con của mama mà !

—-Lọ Lem Sư Tử—-

Sư Tử lau mồ hôi trán, ngã người ra giường. Sau một thời gian vật vã, Sư Tử đã sửa thành công cái áo Tuxedo của mình, kết quả là được một bộ áo vừa khít với mình và mười đầu ngón tay đầy thương tích. Sư Tử nhìn lại mười đầu ngón tay của mình, công nhận mình muốn ngưng ăn đậu que.

-Chả sao ! Mang găng vào là xong tất ! – Sư Tử nhún vai. – Mình đỉnh mà !

Sư Tử lấy đôi giày da ra, ướm thử xem còn vừa không. Còn vừa in ! Sư Tử xỏ chân vào giày, đứng trước gương, nhún nhảy theo kiểu Tango. Kiểu này thì nhiều cô sẽ chết mê chết mệt với Sư Tử đây !

-Xong rồi !

Mọi chuyện đã xong, Sư Tử đi kiểm tra “tấm vé” giúp mình vào cổng vũ hội. Lần này Sư Tử phải thành công, cứ nhờ Hội phó ra mắt công chúng mãi thì ra thể thống gì.

-Ôi trời ! – Sư Tử ẵm bé mèo cưng ra khỏi “tấm vé”. – Em cẩn thận chứ !

-Sư Tử ! – Bà Hải Sư gõ cửa.

Sư Tử vội vã đóng cửa tủ, giấu “tấm vé” đi. Sư Tử ra mở cửa cho mẹ.

-Mẹ ! – Sư Tử khoe bộ Tuxedo của mình cho mẹ. – Đẹp không ?

Bà Hải Sư gật gù :

-Đẹp đấy ! Nhưng tại sao lại là Tuxedo ?

Sư Tử nhún vai :

-Lãnh đạo đi ngoại giao cũng chỉ mặc Tuxedo.

-Có bạn nhảy vẫn hơn chứ. – Bà Hải Sư xoa đầu Sư Tử. – Trong vũ hội, con cũng chỉ là một người tham dự.

Sư Tử lắc đầu :

-Nếu thong thả vậy thì bộ Tuxedo không có ở đây.

Chương trước