Phổ Biến 5/2024 # Chap 3: Không Biết Đặt Sao # Top 7 Yêu Thích

Chúng ta đang nói đến Cự giải sắp bị bọn đàn em đánh thì “Chát”

Một tiếng vang lên khiến cho Giải nhà ta ngỡ ngàng , là 2 cậu con trai ấy, 2 cậu con trai mà sáng nay đi chiếc xe màu đỏ rực. Cậu con trai lớn đang tát một bàn tay vào Michihicô, quát:

_Sao, lại kiếm cớ với người ta hả? Bộ cậu hết việc làm rồi à? Còn mấy người ở đây dám xúi bậy hả? Mau về lớp hết cho tôi.

_Dạ, thưa anh Bạch dương & anh Sư tử chỉ là tụi em muốn dọa nhỏ đó thôi chứ không có ý gì khác ạ.

_Còn không mau nghe lời anh hai tôi, các người muốn bị ăn đòn lắm hả?_Cậu trai tóc cam la lên

_Thôi Sư tử, em đừng nói nhiều với bọn nó làm gì? Em lùa đừng đứa một về lớp đi.

_Dạ, em biết rồi.

Cả 2 chàng trai của chúng ta đã nhanh tay ngay chặn cuộc xung đột (có thể nói là anh hùng cứu mĩ nhân) này và dắt từng đứa một về lớp để cho Giải đứng đó tỉnh bơ .“May quá, 2 người đó đến kịp không thì mình đã phải vận động chân tay buổi sáng rồi, ngày đầu tiên đi học gì mà xui qua vậy trời T_T, mà hai công tử nhà giàu đó cũng tốt bụng thiệt, nếu gặp lại phải mua cái gì đền ơn họ mới được !~”

Thay đổi không khí một chút, nãy giờ nói đến Giải hoài à

Tại căn phòng của hội diễn kịch. Một cô gái xinh đẹp như thiên thần đang ngồi trên ghế, miệng vẫn không ngừng phê phán kịch liệt với mọi người trên sân diễn thử.

_Nè, cái cô kia, diễn mà không có cảm xúc sao gọi là diễn được, còn cái anh kia nữa về nhà mà học thuộc kịch bản đi, cái cô này phải đưa tay lên cao một chút như thế mới thấy được vẻ đẹp của cô chứ, nè blah…blah…

_Thưa chị Xử nữ, sao chị cứ phê phán tụi em hoài vậy? Lúc thì cái này, lúc thì cái kia, tập cả buổi tối cũng chưa xong nữa!~ Vả lại sắp đến hội thi diễn kịch toàn quốc rồi, mà có một vở kịch mà tập hoài không xong gì hết trơn hết trội._Mọi người than vãn.

_Biết là vở kịch toàn quốc rồi là phải chuẩn bị thật tốt đem về danh dự …blah…blah._ Người con gái ấy bắt đầu ca bài “con châu chấu” khiến ai cũng chóng mặt.

_Thôi mà Xử nữ, cậu đừng tra tấn các cậu ấy nữa, dù sao họ cũng làm hết sức rồi, cho các cậu ấy nghỉ ngơi đi, mà tớ có chuyện với các cậu đây._Chàng trai có mái tóc và mắt màu nâu đang nhìn về phía mọi người nói.

_Ừ, Ma kết nói đúng đấy, cậu nên cho mọi người nghỉ ngời đi, không khéo họ bệnh mất hết đấy, là khỏi diễn luôn ._Thiên Bình từ đâu xuất hiện giải thoát cho mọi người.

_Thôi được rồi, mọi người về nghỉ ngơi đi, ngày mai tập tiếp_Xử nữ la lớn.

_Như vậy mới đúng chứ, mà cậu gọi bọn tớ có việc gì không._Kim Ngưu đi kế bên Thiên Bình nói.

_À, tớ muốn các cậu gặp một người mới chuyển vào lớp tụi mình đây.

_Vậy sao thành viên mới à, nam hay nữ vậy?_Cả ba đồng thanh.

_Gặp rồi biết, làm gì dữ vậy?_Ma kết nói, ra vẻ bí hiểm ._ Ủa, mà còn thằng kia đâu rồi?

_Biết rồi còn hỏi, ở trong trường này nó còn đi đâu được chứ, chỉ có nước ở sân sau thôi, với lại nơi đó là lãnh địa của nó mà nên đâu có ai lại gần, haizzz

_Ừa, quên mất.

Ở sân sau ngôi trường Zodiza.

Cự giải đi lung tung nãy giờ vẫn chưa kiếm được người anh Ma kết của mình, nơi đây thật giống cái mê cung ghê. Bỗng, cô đi đến sân sau, nơi đây phong cảnh thật là đẹp khiến cô cũng không muốn đi đâu nữa.“Nơi đây thật là đẹp quá đi, mà sao chẳng ai đến đây vậy, thôi kệ chẳng cần quan tâm làm gì.”

Giải vô tư đi đến gốc cây để ngồi táo để ngồi, cô lấy trong cặp ra một cuốn truyện 18+, đọc. Từ hồi còn bé, cô đã thix đọc truyện 18+ rồi (Năm t/g lên lớp bốn đã đọc truyện 18+) nhưng bị anh trai cô cấm cản nên khi còn học ở trường Sirôca cô có thể đọc truyện một cách thoảng mái còn bây giờ thì chả khác gì giống tên ăn trộm T_T( ) . Nhưng cô không biết chổ gỗc cây táo mà cô ngồi có một người ngồi trên đó và đang nhìn xuống cuốn truyện, nói nôm na là đọc truyện. “Bốp!” Có một thứ gì trơi trúng đầu Cự giải. Cô mở mắt ra thấy một trái táo dưới chân mình.“Trời ơi, hôm nay đúng là ngày xui mà T_T, hết chuyện này lại đến chuyện khác, cả trái táo cũng không tha cho mình, ông trời ơi sao ông bất công với tui thế T_T. Ủa, hình như trái táo đã bị cạp một miếng, có lẽ nào…”

CG quay mặt lên nhìn cái cây, đúng như cô đoán, có một cậu con trai tóc xám mắt nâu lạnh lẽo lướt nhìn cô. Cô bối rối đứng dậy.

_À, tôi có làm phiền cậu không? Cho tôi xin lỗi, nếu cậu không thix tôi ở đây thì tôi đi liền!_Cự giải trả lời trót lọt, không có một cảm giác run sợ trước anh mắt của anh chàng.“Chưa bao giờ có ai nói chuyện với mình một cách bình thản ngoài Ma kết và người đó thôi”

_Ê, đứng lại, cô ngồi ở lại đây đi._Chàng trai nói một cách lạnh lùng

Nghe xong câu nói ấy, Giải lại có một cảm giác kì lạ, một cảm giác thân thương mà đã 10 năm rồi mà cô đã không còn cảm nhận được nữa.

_Ơ, cảm ơn cậu nhiều lắm.

_Nè, chụp lấy._Thế là chàng trai thảy cho cô 1 trái táo tươi. Nó rơi vào lòng bàn tay cô.

_Cám ơn cậu nha._Nói rồi, CG bước đến dưới gốc cây vừa đọc truyện vừa ăn trái táo như chưa hề có chuyện gì xảy ra (@[email protected])

_Mà nè, cậu tên gì vậy?

_Thiên yết_Chàng trai trả lời ngắn gọn.

_Làm bạn với tui nha, được không?

_Tại sao?

_Trong anh cô đơn lắm, vậy thì để tui làm bạn với anh, vả lại tôi là học sinh mới vô nên cần người chỉ giáo.

_Thôi được.

_Yeahhhhhhh ! Nè, cầm lấy đi. Coi như là quà tui tặng._CG la lên vui sướng, cô móc trong túi ra một thanh Sô_cô_la quăng cho TY. Anh chàng tháo vỏ kẹo ra ăn.

_Có đắng lắm không?

_Không, ngon lắm.

_Vậy à, mình sợ đắng cậu ăn không được?_Sau đó cô nở một nụ cười thật tươi như nắng ban mai làm những mảnh kí ức của ai đó ùa về.

“Reng, reng, reng”_Tiếng trống giờ học đã vang lên, chấm dứt cuộc trò chuyện của 2 người.

_Tới giờ lên lớp rồi, hẹn gặp cậu nha._Cự giải vẫy tay chào cậu.

Cô quay lại thì thấy chàng trai vẫn còn ngồi vắt vẻo trên cây, cô bước lại gần hỏi:

_À, cậu ơi, cho mình hỏi lớp Z12a ở đâu vậy?

Cậu không trở lời chỉ nhảy xuống và nắm tay Cự giải mà …chạy

The end​