Xu Hướng 5/2024 # Đọc Chap 12 : Song Tu (H) # Top 4 Yêu Thích

**

Tuyên Lân nhìn vẻ mặt Tề Thiên Sủng, thở dài trong lòng. Lần này đối phương phỏng chừng sẽ thật sự hận hắn, bất quá chuyện này vốn không còn biện pháp nào khác.

Liên Hoa khai phá rất khó, mặc dù là dâm liên, ban đầu khai thác dễ chịu, thế nhưng muốn khiến dâm liên này biến hóa, có thể đạt đến hai người song tu, đó không phải là chuyện chỉ cần hai người cả ngày cọ xát liền được. Tuyên Lân cũng không phải thành tâm muốn bắt nạt đối phương.

Chuyện song tu tu chân của môn giáo tuy rằng bị các môn phái tu chân khác khinh thường, thế nhưng bọn họ không thừa nhận cũng không được, tu sĩ song tu nguyên khí tăng trưởng xác thực nhanh.

Sự kiện năm đó Tuyết Nguyệt phái suýt bị diệt, không phải do người khác đỏ mắt hoặc là nhìn bọn họ không vừa mắt, trái lại bởi vì cầu đệ tử Tuyết Nguyệt phái song tu không được mà gây ra.

Đệ tử Tuyết Nguyệt phái từ nhỏ tu tập các loại điển tịch song tu, thủ đoạn tự nhiên phi thường, đệ tử các môn phái có ý tứ song tu đều rất muốn được cầu thân môn đệ Tuyết Nguyệt giáo.

Trong đó dĩ nhiên cũng có người mang ý đồ xấu, năm đó một đệ tử thân truyền của môn phái lớn đánh cờ hiệu cầu thân, dự định sẽ ám kế khi môn đệ Tuyết Nguyệt giáo đạt đến đỉnh lô liền thải bổ. Nữ đệ tử Tuyết Nguyệt phái bị thải bổ mạnh mẽ, cuối cùng chết vô cùng thê thảm. Sự tình bại lộ, trưởng môn bọn họ ngược lại không chỉ không khiển trách đệ tử mình, mà còn nói xấu phái Tuyết Nguyệt là dâm tà chi đạo, liên hợp những môn phái khác vây công.

Tuyết Nguyệt phái không giao thiệp rộng rãi trên giang hồ, chỉ là phàm nhân, lòng người không đủ, tu sĩ cũng không phải đều là thánh hiền. Không biết là người nào đã đồn đại tiêu diệt Tuyết Nguyệt phái, một nữ tu của Tuyết Nguyệt phái bỏ mặc bọn họ chia cắt, động tà niệm, không chỉ không để ý tới tình cảm sư môn, trái lại còn bỏ đá xuống giếng. Một đời tu chân môn phái rốt cục đi đến lưu lạc bụi trần.

Phái tu chân không còn, sau này nhân gian mới xuất hiện Tuyết Nguyệt Thần giáo, nhờ vào lúc trước, một đệ tử trong phái nhận nhiệm vụ bảo vệ an toàn của điển tịch. Cho nên, một lần nữa đi tới con đường tu chân, không chỉ có là Tuyên Lân tâm tâm niệm niệm, đây cũng là tâm nguyện mấy đời qua của Tuyết Nguyệt Thần.

Tuyên Lân thừa nhận chính mình có chút nóng ruột, những thủ đoạn này nếu là đệ tử bên trong giáo, đều có thể rõ ràng thâm ý hắn, thế nhưng lỗ mãng dùng với Tề Thiên Sủng, chẳng trách đối phương muốn hiểu lầm, muốn oán hận hắn.

Trong lòng thở dài, Tuyên Lân lại không cùng Tề Thiên Sủng nói rõ, lúc này dù nói cái gì cũng đều là toi công, còn không bằng trước tiên làm tốt chuyện trước mắt, sau đó… Lại cẩn thận bồi thường cho y!

“Thiên Sủng, thả lỏng… Ngoan…” – Lỗ nhỏ phía trước không dung nhập tốt, bé nhỏ không nói, cũng cực mẫn cảm, hơn nữa chỉ cần hơi bị tổn thương, cả đời liền phá huỷ. Vì lẽ đó Tuyên Lân cực kỳ chầm chậm, cực kỳ cẩn thận.

Thế nhưng Tề Thiên Sủng không hề biết rõ tâm cơ của Tuyên Lân. Đối với y mà nói, đây rõ ràng là hành vi sỉ nhục, là chà đạp lòng tự tôn, thật trầm trọng.

“Ngươi không cần như vậy, còn cái gì nữa liền xuất ra đi, tiểu gia đây không sợ ngươi!”- Tề Thiên Sủng rõ ràng đau đến ứa mồ hôi lạnh, ngoài miệng lại không chịu xin khoan dung.

Tuyên Lân xem sắc mặt của đối phương, trong lòng biết tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, đơn giản quyết tâm, tăng nhanh động tác trong tay.

Tề Thiên Sủng gắt gao cắn môi chịu đựng, dục vọng đã sớm bởi vì đau đớn mà mềm nhũn ra. Nhìn thấy trên mặt Tuyên Lân mang theo một tia xoắn xuýt nhìn về y, Tề Thiên Sủng không khỏi cười lạnh một tiếng: “Sao? Chơi khó chịu sao?”

“Thiên Sủng ngươi không nên như vậy, ta làm việc này cũng là vì muốn tốt cho ngươi, nếu ngươi…”

“Tuyên Đại giáo chủ hà tất cùng ta nói nhiều như vậy, ta bất quá chỉ là đồ chơi mặc ngươi giày xéo!”- Tề Thiên Sủng chính là đang nổi nóng, có cái gì tốt để nói, huống hồ trong lòng y vốn đối với Tuyên Lân rất oán hận. Nếu không phải vì người này, y hiện tại đã ôm mỹ nhân vào lòng rồi đấy chứ?

“Được được được, đã như vậy, ta cũng sẽ không cần thương tiếc nhỉ!”- Tuyên Lân trong lòng ngưng trọng một lát, lúc này cũng không kiềm được. “Ngọc thúc” trong tay đã sâu sắc khảm tiến vào bên trong lỗ nhỏ sưng đỏ, màu da non nớt cũng bị ảnh hưởng luôn rồi, thêm một cái xích vàng ở lối vào.

Một điểm máu tươi nhỏ trên mu bàn tay của Tuyên Lân, tay hắn liền run lên, hắn lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Tề Thiên Sủng.

Đôi mắt kia hẹp dài nhưng sáng sủa, ở ngày thường vô cùng linh động, giờ khắc này mang theo thống khổ cùng sự thù hận vô tận.

Tuyên Lân đưa ngón tay vuốt vào khóe miệng nhiễm một tầng đỏ tươi của Tề Thiên Sủng: “Hận ta sao?”

“Hừ!”

“Đã như vậy, vậy thì càng hận thêm một chút đi!”

Tuyên Lân dùng ngữ khí thật tàn nhẫn. Kỳ thực đáy lòng hắn đang gào thét, muốn mau nhanh giải thích rõ ràng, nói cho y biết bọn họ chính là luyện song tu thuật, người chưa có kinh nghiệm, căn bản không chịu được loại công pháp uy lực này. Nếu một mực phóng túng dục vọng, sợ rằng ngược lại sẽ bị hắn hút khô.

Như thế không chỉ sẽ không có nửa điểm lợi, ngược lại còn tiêu tán vì bị người khác tùy ý thải bổ đỉnh lô. Đến thời điểm đó, đừng nói nội công nhọc nhằn khổ sở luyện ra, chính là tinh khí toàn thân đều khó mà bảo vệ được, mạng nhỏ cũng nguy.

Mặc khác, Tuyên Lân cũng có lo lắng của chính mình. Tuyết Nguyệt Thần giáo tuy rằng thân ở phàm trần, cũng đem vết tích tu chân môn phái ở các đời che giấu hơn nửa, thế nhưng ai biết có thế lực kẻ thù tiềm ẩn trà trộn vào môn phái hay không. Một khi công pháp song tu bị tiết lộ, bị thế lực kẻ thù biết được, e sợ một lần nữa, tai ương lại ngập đầu.

Năm đó hai lần cùng giang hồ dùng binh khí đánh nhau, suýt chút nữa hủy diệt cơ nghiệp Tuyết Nguyệt Thần giáo, sư phụ của hắn – Nhâm giáo chủ lúc đó cũng là trẻ tuổi nóng tính, đến già thì cảm thấy thật vô nghĩa. Nếu cơ nghiệp bị hủy trong tay hắn, hắn làm sao còn mặt mũi đến cõi âm gặp tổ tông.

Tuyên Lân từ nhỏ liền bị sư phụ lải nhải những đạo lý này, phải bảo vệ bí mật đã khắc vào cốt tủy hắn.

Một mặt hắn muốn hướng về Tề Thiên Sủng thẳng thắn, dù sao người này chính là song tu đạo lữ với hắn. Mặt khác hắn bởi vì thân phận của Tề Thiên Sủng mà có phần do dự.

Nếu y là người bình thường, hắn đều có thể đem người bao vây, chậm rãi cọ xát mấy chục năm, không sợ hóa không được trái tim đối phương. Chỉ là thế lực phía sau Tề Thiên Sủng hiện tại vẫn không rõ, nhưng chỉ là vạn Mai sơn trang, đã là đối tượng không phải hắn có thể dễ dàng lay động.

Lời chưa kịp ra khỏi miệng, miễn cưỡng lại nuốt xuống. Hết lần này tới lần khác, khiến hắn thật khó chịu. Lại bị thái bộ bức bách không chịu thoái nhượng kia của Tề Thiên Sủng, nhất thời bụng đầy lửa giận, thủ hạ cũng không còn nặng nhẹ. Mà Tề Thiên Sủng cũng là giận hờn, biết rõ đối phương là buộc y lên tiếng, một mực không chịu yếu thế, hanh cũng không chịu rên một tiếng.

Hai người cứ đấu qua đá lại như vậy, đều vô cùng không dễ chịu. Tuyên Lân rốt cuộc cũng ràng buộc được Tề Thiên Sủng, dùng chỉ phong đứt đoạn kéo lại hồng trù của đối phương, hai cánh tay y đã hằn lên vài vệt hồng.

Tuyên Lân cố sức gạt đi cơn đau nhói quái dị ở đáy lòng, lần thứ hai thẳng tiến vào thân thể đối phương, đồng thời áp chế tứ chi đối phương, ép buộc đối phương há miệng, cùng hắn gắn bó quấn quýt.

Từng luồng từng luồng nhiệt lưu từ tứ chi kinh mạch chậm rãi tụ lên, chầm chậm lưu động, hết sức thoải mái, cảm giác này, Tề Thiên Sủng không phải lần đầu tiên cảm giác được.

Thời điểm y cùng Tuyên Lân giao triền lần trước, cũng đã phát giác được điểm này. Y tuy rằng không có kinh nghiệm gì, thế nhưng cũng không phải người ngu, cái cảm giác này khẳng định không phải người nào đều có thể nếm trải, đã như vậy, vấn đề chính là xuất hiện ở Tuyên Lân.

Vì lẽ đó tuy rằng bị Tuyên Lân ép buộc, thế nhưng đáy lòng y thật sự có chút hiếu kỳ, đồng thời y cũng từ đó hưởng thụ ngon ngọt, vì thế, y không tiếp tục ồn ào nữa. Dù sao y đã tiết nhiều lần, nếu bị Tuyên Lân tính toán, y sợ chính mình sẽ bị người ta phóng đãng mà chết.

Bất quá cảm giác lần này cùng với lần trước lại có điểm bất đồng thật lớn. Bên trong thư giãn có sảng khoái, bên trong sảng khoái lại mang theo dương khí, hơn nữa vị trí dương khí kia, tất cả đều tập trung ở phía sau.

Tuyên Lân bắt đầu tập trung động mấy lần, sau khi chân khí trong kinh mạch bắt đầu lưu động, rồi lại không chịu động nữa. Điều này làm cho y vừa vội lại vừa giận, tâm cảm thấy ngứa ngáy, chỉ ngóng trông đối phương có thể mạnh mẽ làm thêm mấy lần!