Xu Hướng 5/2024 # Đọc Chương 4 : Hàn Thiên Bình # Top 4 Yêu Thích

Chiếc xe ô tô màu đen kia phải đạp phanh gấp dừng lại nhanh, người con trai tóc xanh dương đang đọc kịch bản thì bị phanh gấp như vậy làm cho giật mình. Anh ta lên tiếng chửi – bác lý, bác làm cái quái gì vậy sao phải phanh gấp như thế. HẢ

anh ta nhấn mạnh chữ cuối, khiến người đàn ông trung niên phía trước run sợ – thưa cậu chủ, có một cậu nhóc chặn xe chúng ta lại ạ

ông lý gọng kính nể – có một thằng nhóc chặn đường, bộ ông không không biết mình phải cần làm gì sao cậu thanh niên này đặt sấp giấy xuống, giọng bực tức thêm Ông lý trước mặt kia run sợ hãi, giọng nói có vẻ gấp rút – vâng cậu chủ, tôi biết rồi tôi đi làm ngay đây ạ

Nói xong ông lý bước xuống xe, tiến về phía trước cậu nhó đó. Kim ngưu thấy người đàn ông mặc đồ vet đen đi tới, cậu cụp hai tay xuống, đi tới phía đàn ông kia – xin lỗi chú, cháu đã chặn xe chú lại cậu cúi rập người xuống xin lỗi người đàn ông trước mặt vì sự vô phép của mình Ông lý thấy cậu con trai này lễ phép, cũng không muốn nói gì nặng lời cả – cháu chặn xe của ta lại là có ý gì vậy ? – dạ cũng không có ý gì đâu, chỉ là … kim ngưu lấy hết sức ra nói – cháu muốn nhờ chú đưa cháu đến công ty đào tạo ngôi sao ạ – công ty đào tạo ngôi sao ư, cháu muốn đến đấy làm gì ? – xin việc ạ kim ngưu trả lời thẳn thắn– haha ông cười rộ lên – cháu nhỏ tuổi như thế này ai mà cho cháu làm việc được. Cháu cứ đùa à

Cậu phồng hai má, chu mỏ lên, tức giận nói – cháu đây 16 tuổi, có thể làm việc – cháu cứ đùa ta hoài, thôi ta còn có việc phải đi dây, cháu bé nên về nhà đi ông lý quay mình lại rời đi bưới lại gần phía ôtô kia. Kim ngưu bực tức khi nghe đến hai chữ” cậubé “. Đừng có xem thường cậu đây chứ, tuy cậu đây chiều cao không bằng người ta thì ít nhất cậu làm việc giỏi hơn nhiều. Đừng nhìn bề ngoài mà phán đoán ta đây Kim ngưu chạy tới ôm lấy chân phải bác lý không cho ông ấy bước đi. Nhìn vậy sức cậu khoẻ nhỉ, đúng là trâu có khác. Phía ông chú kia có vẻ khó khăn. Ông ấy rất đang phải sợ cậu chủ ha, vì đã muộn giờ gặp lão gia rồi, vì ông phải mắc cái cục nợ này đây nè – cháu làm cái gì vậy, mau bỏ chân ta ra – cháu không cho chú đi, trừ phi chú phải trở cháu đi. Không cháu cắm rễ ở đây luôn kim ngưu ôm chặt lấy chân ông chú hơn nữa Và giờ đây ông bác đang thật kinh hoảng khi nhìn về phía xe ôtô đắy mùi sát khí kia. Người con trai phía trong đang thật sự bốc hoả. Tại sao ông ta có thể làm việc chậm chạp như vậy chứ. Anh ta lấy kính đen ra đeo, bước xuống lại gần phía hai con người đang giằng co kia – ông làm cái gì mà chậm chạp thế hả. Ông rồi hả anh ta lên tiếng chửi vã. Kim ngưu, cậu nghe thấy những câu nói này thật là thiếu lễ phép liền đứng dậy, buông chân ông lý ra tiến tới phía anh ta mà phản bác lại – anh là ai, sao có thể ăn nói với người lớn như vậy – tôi mới nên hỏi nhóc là ai mà dám cả gan mà chặn đầu xe tôi lại đấy

– tôi, lâm kim ngưu dám chặn xe anh lại đấy. Anh là ai mà dám vô lễ phép với người lớn như vậy Ông lý thấy kinh ngạc khi kim ngưu dám ăn nói hàm hồ với cậu chủ của mình như vậy. Cậu nhóc này thật sự không thích sống nữa ư. Ông ta kéo người kim ngưu lại phía sau, giọng kính nể với cậu chủ của mình – xin lỗi cậu chủ, tôi làm việc không tốt, xin cậu tha cho cậu nhóc này. Nó nhỏ tuổi không biết gì hết, mong cậu lượng thứ mà tha cho Kim ngưu lại nghe thêm một câu” nónhỏtuổikhôngbiếtgìhết ” tức giận nói lên – ta 16 tuổi rồi nha, đừng nhìn thân hình ta mà đoán ta như vậy chứ. kim ngưu, đi tới, chỉ tay vào thẳng vào mặt anh ta mà nói – Mà anh là ai sao chú có thể kính nể anh ta vậy chứNgười con trai ấy nghe cậu nói thế bắt tay cậu lại – hàn thiên bình, nghe danh chưa ? Anh ta tên là hàn thiên bình thì là ai chứ. Cậu đây cóc thèm quan tâm trả lời phủ phàng – chưa nghe Anh ta nghe vậy liền giật mình – chẳng lẽ cậu vừa mới đến đây ? – đúng. Mà anh bỏ tay tôi ra làm cái gì mà cứ bọp bọp hoài vậy kim ngưu đang khó chịu với thiên bình, anh ta từ lúc nắm lấy tay cậu thì cứ bọp hoài kiến cậu thật khó chịu không thôi Còn về phía thiên bình thì, từ lúc bắt lấy tay cậu lòng bàn tay cậu thật là mền sờ vào rất thích thú nên cứ cầm bọp hoài không chịu buông – cứ để thế đi. Mà sao cậu lại chặn xe tôi lại – thì tôi muốn nhờ anh đưa tôi đến công ty đào tạo ngôi sao – đến đấy làm gì ?

– đương nhiên là kiếm việc làm rồi – vậy sao cậu không làm quản lý cho tôi, tôi đang kiếm người – vậy tiền lương có cao không, tôi còn phải lo việc đi học nữa – cái đó còn tuỳ ở cậu có làm việc tốt hay không – rất tốt là đằng khác á nha~ – vậy thì cứ như vậy đi. Cậu làm trước cho tôi 3 tháng, thấy tốt tôi sẽ cho cậu làm – oke – lên xe đi. Tôi còn chỗ muốn đi chạp hồi chúng ta về công ty bàn việc tiếp và tôi cũng có sẵn công việc cho cậu làm đây Thiên bình nuối tiếc bỏ tay cậu ra. Kim ngưu thấy anh ta phải cự tuyệt lắm mới bỏ tay mình ra thật là ớn lạnh với thiên bình mà – ừ nói xong cậu nhanh nhẹn bước lên xe theo sau đó là hai người Ngồi ngay ngắn đây xe. Thiên bình nói ông lý có thể đi tiếp xong xoay qua nắm chặt tay kim ngưu. Kim ngưu tay bị thiên Bình nắm chặt còn bọp bọp nữa, không rút ra được liền lên tiếng chửi – anh làm cái gì vậy, mau bỏ tay tôi ra – vì nó mềm mềm, rất giống với chân đệm của mèo nên tôi rất thích tay của cậu – có thích hay không tôi cũng không quan tâm, mặc kệ, anh bỏ tay tôi ra ngay – không bỏ – có bỏ không ? – không – bỏ ra – không Thế là trận chiến tranh dành một cái bàn tay đã bắt đầu và kết thúc khi đến dinh thự của nhà họ hàn. Tôi thấy thật là tội nghiệp cho ông lý ngồi gánh nạn mà nghe, nhìn hai con người kia vật lộn với nhau xuốt một quãng đường dài. Hết chương 4