Xu Hướng 5/2024 # Đọc Truyện 12 Chòm Sao Và Thiên Sứ Định Mệnh # Top 4 Yêu Thích

Vù…vù….Gió khẽ cựa mình như 1 con giao long tỉnh giấc sau hàng ngàn năm…..Nó gom toàn bộ lông cánh của mình, trợn trừng đôi mắt, lao vút tới cô gái có mái tóc màu xanh biển….. Bảo Bình nghe tim mình đau nhói…..Cứ như vừa bị thứ gì xé nát…..Hai chân run bần bật…..cô cố kìm nó lại….nhưng không thể…toàn thân cô thoáng chốc ngã nhào xuống….. Thiên Bình nhíu mày định đưa tay ra đỡ, ánh mắt 2 người bỗng chốc chạm vào nhau….Màu đỏ rực của lửa và xanh dịu của đại dương…. Bảo Bình nắm chặt lấy tay cô….. -Bình nhi…..mọi chuyện là thật sao?- đôi môi run run cùng ánh mắt tổn thương đến ghê gớm Thiên Bình nhìn nhỏ bạn trước mặt….2 luồng suy nghĩ đấu tranh dồn dập trong cô…..Rốt cuộc có nên nói ra hay không? Điều này chắc chắn sẽ khiến Bảo Bình suy sụp dữ lắm! Nhưng dù sao khi nãy cũng đã nói rồi, chả lẽ bảo là mình đùa? Nhưng liệu Bảo Bảo có chấp nhận được sự thật này không? Thế nhưng, nhỏ là người trong cuộc, không nói liệu có đúng không? Có thiệt thòi quá hay không? Mà nếu…… -Thiên Bình…..- đôi tay lay lay nhẹ….. Bình nhi chợt giật mình, thoát ra khỏi những suy nghĩ phức tạp đang dần hình thành trong đầu mình…cô hơi khẽ nhíu mày….. -Bảo Bảo…..tớ Bảo Bình chợt run lên…..cầu trời đó chỉ là lời đùa…Bình nhi cậu vốn dí dỏm lắm mà, chắc là đang đùa với mình đúng không? Nói cho mình biết đi! Nói đi! Thiên Bình nhìn thấy những suy nghĩ đang xoay vòng trong đôi mắt của Bảo Bảo….cô không biết nên làm thế nào…. -Bình….nhi….- tiếng nói ấy lại 1 lần nữa cất lên…. Cô gái có mái tóc dỏ rực ấy lúng túng và bối rối thấy rõ….Cô không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của bạn mình…Khẽ nhắm chặt mắt lại, hít 1 hơi thật sâu….. -Bảo Bình!- Bình nhi mở to đôi mắt đầy kiên định ” Phải cho cậu ấy biết sự thật thôi!”- cô nghĩ -…………- Bảo Bảo không đáp, thay vào đó, nhỏ nắm chặt lấy tay của Bình nhi, đôi mắt mở to….. -Đó là sự thật! Cậu và Ngưu là hai chị em cùng mẹ khác cha!- cô đau buồn gằn từng chữ…. Khoảnh khắc đó…dường như có 1 cái gì đó vỡ tan trong trái tim của Bảo Bảo…bàn tay cô rời khỏi tay Bình nhi, buông thõng xuống đất…Nơ-ron trong đầu Bảo Bảo đang hoạt động hết công suất để thu nhận cái thông tin vừa rồi…..Ánh mắt nhỏ trở nên dại đi, trống rỗng…..Giọt nước lăn dài trên má…..Nước mắt mềm nhưng đâm nát cả con tim…… -Là thật à?- nhỏ khẽ hỏi….hỏi chính bản thân mình…. Bình nhi cũng đau lòng không kém….cô không đáp…chỉ im lặng nhìn Bảo Bảo….. Bảo Bình chống 2 tay xuống mặt đất, để nước mắt rơi xuống đọng thành một vũng nhỏ….đủ soi thấy gương mặt đau khổ của chính cô….. -Tại sao? Tại sao lại như thế chứ?- Bảo nhi nói trong tiếng uất nghẹn…Một cái gì đó chặn ngang họng khiến nhỏ không thốt lên được 1 chữ nào tròn trĩnh….

Im ắng. Im ắng………Một sự yên lặng đến lạnh người….. Giữa bầu trời rộng lớn….giữa mặt đất hoang vu…..2 con người gặp nhau….là số phận đã an bài??? -Không thể….- tim cô nấc lên 1 tiếng, Bảo Bình nắm cả hai bàn tay thật chặt….. -Ư…………….. Từ phía sau lưng cô….một tiếng rên khe khẽ cất lên, phá ta đi không khí nặng nề thảm não….. Kim Ngưu từ từ mở đôi mắt màu xanh da trời….khẽ nhíu mày…chớp vài cái để quen với thứ ánh sáng hiện tại để rồi há hốc ngạc nhiên khi thấy một cô gái có mái tóc đỏ rực đang nhìn mình chăm chăm….. -Thiên….Thiên Bình…? Là cậu à? Gật đầu. Bảo Bảo đưa tay quệt nhanh giọt nước mắt…. -Sao cậu lại….?- Ngưu ca ngơ ngác hỏi Im lặng. -Cậu về thật rồi ư? -Ưhm…- Bình nhi cố nở 1 nụ cười gượng gạo -……… -…….. – Hay quá! …vậy…vậy là từ nay Sư Tử khỏi cằn nhằn, bực dọc nữa….Cậu không biết đâu….. hắn…khụ khụ….. -Cậu có sao không?- Bảo Bảo định quay lại thì Bình nhi đã nhanh chóng cướp lời -Không- Kim Ngưu xua xua tay….- Bảo Bảo…tớ và Bảo Bình sẽ….à…mà cậu không biết đâu nhỉ? Dạo này có nhiều chuyện lắm! Ngưu ca vô tư nói, vừa cười tươi vui vẻ, đâu biết đã vô tình thắt quặn lòng ai đó…. -Bảo Bảo?- anh chợt cảm thấy có cái gì kì lạ khi Bảo Bình xoay lưng về phía mình…và im lặng…Chí ít ra cô cũng phải khá vui mừng…..khi thấy Thiên Bình chứ…Lẽ nào có chuyện gì xảy ra? -Bảo Bảo?- giọng nói ấy vẫn trìu mến như ngày nào…..nhưng sao Bảo Bình không kìm được nước mắt….? -Bảo Bình!- Kim Ngưu gọi to, nắm chặt tay, đẩy người cô quay lại phía mình… Và……thời gian như sững lại….khoảnh khắc khi thấy đôi mắt đỏ hoe, hình ảnh thu lại trong mắt anh là gương mặt xinh đẹp đầy đau đớn của ng con gái anh yêu……Ngưu ca ghì chặt cô vào lòng, đặt lên một nụ hôn ngọt ngào trên môi nhỏ…Anh không biết tại sao lại làm như thế, một con ng khác trong anh cho biết rằng anh cần an ủi nho ngay lúc này. Bình nhi giật mình nhưng vẫn im lặng nhìn họ… Giọt nước trong veo càng ứa ra từ đôi mắt to tròn xinh xắn ấy…..Cô nấc lên theo từng nhịp hôn…..lòng đau như có hàng trăm mũi tên xuyên vào…..Nhắm mắt…đáp lại…… Rồi…sau đó….nhẹ nhàng đẩy anh ra…Cô bắt đầu bình tĩnh lại…. -Em sao vậy? Bảo Bình!- anh dịu dàng cất tiếng -………… Kim Ngưu nhìn thấy sự đau khổ, tiếc nuối trong đôi mắt ấy thì thực sự lo lắng…. -Chuyện gì đang xảy ra thế?- anh nhìn Bình nhi nghi vấn Bảo Bảo nhìn sâu vào mắt Ngưu ca, đây là em trai cô hay sao? Là em trai cô hay sao chứ? -Em yêu anh….- cô run run khẽ bảo -Em….- anh quay lại nhìn cô, nhíu mày… Thiên Bình khẽ lắc đầu….thở dài tiếc nuối -Chúng ta không thể! -Em đang nói gì vậy? Không thể gì? -Không thể yêu nhau! -Cái gì??!!!!!!!!!!!!- anh ngạc nhiên hỏi lại-…em không yêu anh nữa sao? Lắc đầu…. -Không phải! -Ghét anh rồi sao? Lắc đầu. -Anh đã làm gì sai sao? Lắc đầu…Từng câu hỏi của Kim Ngưu như xoáy sâu vào vết thương lòng của Bảo Bảo, cô ôm mặt nấc lên…… -Không….không phải…. -Thế tại sao chúng ta…lại…. Bảo Bình ngước mặt lên…toàn thân run bần bật, Ngưu-chan nắm chặt lấy đôi vai cô….. -Chúng ta…..hức….chúng ta….hức…là….là….chị em…… *”RẦM!!!!!!!!!!!!!* Kim Ngưu chết sững……Anh vừa nghe thấy gì? -Em nói gì? -Chúng ta là chị em…là chị em….chị em!!!! Anh nghe rõ chưa?- cô ôm mặt nức nở….. -Chị em….?- anh vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra…..tại sao thế được? NHưng vẻ mặt của cô lúc này…không thể là đánh lừa anh…nhưng tại sao cô ấy lại nói chuyện này chứ? Chẳng lẽ…. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu anh…. Bình nhi thấy ánh mắt dò hỏi của Ngưu ca, lặng lẽ rơi lệ, gật nhẹ đầu…. 1s…. 2s…. 3s… Anh thực sự không biết mình nên nghĩ gì……Đau buồn? Bất ngờ? Sợ hãi? Lo lắng? Hoàn toàn trống rỗng…..Thứ cảm xúc lúc này của anh là 1 con zero vô nghĩa…..Toàn thân anh bất giác run lên….. -Bảo Bình… -Hức….hức….hức…- Bình nhi đang khuyên nhủ Bảo Bảo Toàn cơ thể Kim Ngưu như đóng băng tại chỗ….anh không tài nào làm chủ nổi mình nữa….Tách…1 giọt nước rơi trên mu bàn tay….. Anh giật mình, đưa tay lên má….Anh đang khóc hay sao? -Bảo Bảo….anh không còn cơ hội nói yêu em nữa hay sao? Sao ông trời lại bất công với chúng ta như thế chứ?- anh nhìn ng con gái trc mặt….. -Thiên Bình….rốt cuộc chuyện này là sao? Cậu không đùa với tụi này chứ?- dù đau lòng nhưng lí trí vẫn buộc anh hỏi lại, ko chấp nhận sự thật này…… -Tớ nói thật!- Bình nhi dịu dàng -Không….không thể nào! Cậu đang đùa với tớ phải không? -……….. -Chúng tớ sao có thể là chị em chứ? Nín khóc đi Bảo Bảo, chúng ta bị lừa rồi! Hahahahahah- Kim NGưu như điên dại, anh ngửa mặt lên trời cười lớn tiếng để át đi nỗi lòng mình! Cười để che giấu đi giọt nước mắt! Cười…. -……………………. -Cậu nói dối, không vui chút nào! -……………… -Tớ bị lừa thật rồi, cũng vui đấy!- Kim Ngưu vừa nói vừa đưa tay quệt mắt -Kim Ngưu, cậu chấp nhận sự thật đi!- Thiên Bình lắc đầu Bảo Bảo nhìn anh, vẻ mặt đầy đau khổ. Kim Ngưu điên rồi sao? Nếu được, cô thà là mình bị điên còn hơn chấp nhận cái sự thật phũ phàng này! -Hahahahahaha……Ahahahahahaha -Kim Ngưu!- Bảo Bảo thốt lên, chạy lại ôm chặt phía sau lưng anh……-…Đừng như thế nữa!- cô nghẹn ngào Anh dừng cười lớn tiếng, nhếch mọi ko cảm xúc, đưa tay lên trán…. -Sự thật! Ta là chị em…là chị em…chị em….. Toàn thân anh đổ sụp xuống….kéo theo cả Bảo Bình……. Hai con người ôm chặt lấy nhau….nước mắt rơi ướt đẫm gò má…… Là sự thật hay sao chứ?