Phổ Biến 5/2024 # Đọc Truyện 《 Thiên Yết × Kim Ngưu ~ Xử Nữ X Kim Ngưu》 Kiếp Hậu Cung. # Top 6 Yêu Thích

Cách xa kinh thành Vũ Lôi hơn trăm dặm có một ngôi làng mang danh Dục Thiên khá lớn nằm sát vùng ngoại ô, xưa nay làng này luôn được giới giang hồ đồn đại đây chính là nơi để nam nhân giải tỏa ham muốn tuyệt hảo nhất ở chốn An Lạc Quốc này.

Các kỹ nhân giỏi đều được đào tạo từ đây. Người không muốn làm kỹ, chỉ cần một hoặc hai ngày đã trở nên ngoan ngoãn nghe theo tú bà đến lạ.

Năm Kim Ngưu vừa tròn mười ba tuổi đã bị gia đình bán vào Phong Tình lâu nổi tiếng hạng nhất ở làng Dục Thiên, lúc đó tuổi nàng còn nhỏ và chưa hiểu chuyện, trong lòng chỉ hiểu đơn giản rằng cha mẹ không cần nàng nữa… Và cứ như vậy suốt năm năm ở thanh lâu, nàng được dạy dỗ những bài học nhục nhã và kinh tởm, đã nhiều lần nàng cố gắng lẩn trốn nhưng vẫn không thành công, Kim Ngưu tự nhủ thầm trong lòng tại sao ông trời lại bất công đến vậy.

Hiện giờ, nàng đã được mười tám tuổi xuân, chính là độ tuổi để thích hợp để làm một kỹ nhân trước công chúng. Vào mỗi năm như vậy, nếu trong Phong Tình lâu có một kỹ nhân mới trưởng thành liền sẽ mở một bữa tiệc thật long trọng và mời tất cả các nam nhân của Quốc đến tham dự, tú bà sẽ cho ra mắt kỹ nhân trẻ tuổi này trong lâu cho mọi người nhìn ngắm.

Kim Ngưu sợ bản thân sẽ có cuộc đời giống như những tỷ tỷ khác trong Phong Tình lâu, nàng quyết định lập kế hoạch chạy trốn. Sống ở đây đã lâu, nàng biết rất rõ ở đây được bố trí như thế nào, đường lối ra sao chỉ tại chưa có cơ hội tẩu thoát mà thôi…

Đêm đến, đường đèn phồn hoa rực rỡ, người của khắp gia tộc đều kéo nhau đến trước cửa Phong Tình lâu, ai ai cũng xôn xao bàn tán về kỹ nhân mới ở đây ( Tức Kim Ngưu. ). Có người bảo nàng là giai nhân tuyệt sắc, có người bảo nàng chỉ có chút tài mọn còn sắc thì tệ biết bao nhiêu.

Bọn người ngoài kia a, các ngươi chưa gặp mặt bổn cô nương thì đã chê khen nàng đủ điều, thật đáng tức chết mà. Hỏi làm sao khiến Kim Ngưu muốn rời khỏi chốn phong lưu, lừa dối này đây?

Ngẫm trong lòng một lát, nàng quyết để tâm tư bi ai sang một bên, bắt tay vào việc tẩu thoát lần thứ năm mươi lăm của mình. Nhân gian có câu, thua keo này thì bày keo khác, sợ gì mà không tiến lên!

Kim Ngưu cải trang thành một bà thím đang mang thai, thật ra nghề tay trái của nàng chính là thuật cải trang nhưng ít khi sử dụng đến, nếu khi xưa không phải vì lí do nàng quá nhỏ chưa biết gì nên cũng chẳng màng đến là mấy nếu không thì nàng đã ngày ngày tự dằn vặt bản thân tại sao không thèm đếm xỉa tới.

Thường vào những đêm tiệc ở Phong Tình lâu sẽ đông nghịt nam nhân đến mức sập cả cửa vào, tràn vào trong như lũ. Nhân cơ hội, nàng trà trộn trong đám người đi ra bên ngoài an toàn, đây là lần đầu nàng có thể tẩu thoát nhanh như vậy. Lúc nhỏ nàng tẩu thoát bước đầu khá yên ổn, bước sau thì vì lí do không biết đi về đâu, cứ thế mà quanh quẩn ở làng mãi, kết quả bị người trong lâu bắt gặp và tóm gọn. Nhớ đến chuyện cũ, nàng thở ra một hơi thật dài, vội đặt tay lên vùng ngực vỗ nhẹ.

” Hôm nay xem như ta may mắn đi… “

Kế hoạch lần này Kim Ngưu cần phải rời khỏi làng này càng sớm càng tốt, nàng đưa đôi đồng tử màu đen tuyền nhìn tứ hướng lối đi và thực không hiểu nó sẽ đem nàng đến phương trời xa xôi nào.

” Này cô nương, cô là người nơi đâu? Phải chăng lạc đường rồi? “

Một nam nhân tướng mạo tuấn tú băng lãnh ngồi cưỡi trên lưng chú bạch mã với dáng vẻ uy nghi xuất chúng đến lạ. Y nhìn Kim Ngưu bằng ánh mắt dịu dàng tỏ ý muốn giúp đỡ.

” Ta… Ta vốn là người ở Tịch Nhiên thôn và bị bán vào đây từ năm năm trước rồi… “

Nàng cũng không giấu diếm gì, chỉ cần được trở về quê nhà là được.

” Bán? “

Đối phương gương mặt không đổi sắc nhưng giọng điệu có phần hơi ngạc nhiên.

Bỗng có thêm vài tiếng ngựa phi đến, tiếng người tức giận hét lên lớn nhỏ khiến nàng không khỏi giật mình và co rúm người lại.

” Ả ta ở đằng kia! Mau bắt lại! “

Tại vì sao đám người ở Phong Tình lâu lại phát hiện nhanh như vậy, trong mắt Kim Ngưu thoáng chốc đã trở nên sợ hãi, thân thể nàng run lên. Nam nhân lạ mặt trong tâm có một dự cảm được linh cảm không lành. Y gọi to.

” Cô nương, nhanh lên ngựa của ta! Mau! “

Dứt lời, y nắm chặt lấy cổ tay nàng kéo lên bạch mã và phi ngựa chạy nhanh về phía con đường quanh co trước mắt. Đêm tối, xung quanh sương mù vờn quanh che khuất gần hết lối đi nhưng vị nam nhân này vẫn điều khiển chú ngựa thật điêu luyện như thể biết rõ từng ngóc ngách của địa hình ở làng Dục Thiên này vậy.

” Vừa nãy cô nương vừa bảo mình bị bán đi và là người dân ở Tịch Nhiên thôn đúng chứ? “

” Ân. “

Nàng gật nhẹ đầu. Nàng ngồi trên lưng bạch mã đang chạy, những đợt gió lớn làm những chùm tóc mượt mà của Kim Ngưu cuốn theo mà uốn lượn giữa trời.

” Cô bám chắc lấy áo của ta đi! “

Vị nam nhân cứ thế mà phi thật nhanh đến nỗi nàng xém chút là té nhào xuống dưới lớp đất đá dày, Kim Ngưu theo phản ứng tự nhiên mà ôm lấy thắt lưng của y.

” Aa!!! “

Càng chạy càng xa, tiếng vó ngựa phi của đám người ở Phong Tình lâu cũng dần biến mất dần khỏi không gian đêm thanh tịnh.