Thịnh Hành 5/2024 # A Walk To Remember (1 Trong Những Phim “Ruột” Của Jullian)^^ # Top 8 Yêu Thích

Chúng châm biếm cái áo len xám quê mùa Jamie mặc suốt 4 năm trời. Khi Dean (thằng bạn của Landon) chọc ngoáy “Sao cô không xin Chúa ban cho mình một chiếc áo len mới?”, Jamie trả lời “Ngài chưa rảnh, vì còn bận nặn lại cái đầu cho cậu”. Landon biết cô ấy rất thông minh, sắc sảo…(vì ta hẻm thích ai thấy mình khóc) Ngày bắt đầu viết : 6/6/2010

.

Ngày kết thúc: 24/11/2010 Ngày đăng: 25/11/2010

A WALK TO REMEMBER ( BƯỚC NGOẶT ĐÁNG NHỚ)

Ngày khởi chiếu: 25/1/2002Đạo diễn: Adam ShankmanKịch bản: Nicholas Sparks (novel) Karen Janszen (screenplay)Đánh giá: 6,7/10Phân loại: PGThể loại: Chính kịch – Tình cảm – Lãng MạnKinh phí thực hiện: $11,000,000Doanh thu tại Mỹ: $41,227,069 (tính đến 28/4/2002)*Các diễn viên chính: Shane West …. Landon Carter Mandy Moore …. Jamie Sullivan Peter Coyote …. Reverend Sullivan Daryl Hannah …. Cynthia Carter Lauren German …. Belinda Clayne Crawford …. Dean

Nội dung phim:

Ngay cả khi Jamie Sullivan (Mandy Moore) là cô gái duy nhất còn sót lại trên Trái Đất thì Landon Carter (Shane West) cũng chẳng thèm đoái hoài tới cô, bởi họ thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác biệt trong cùng một trường phổ thông ở thị trấn Beauford, bang North Carolina. Không chỉ ngoan đạo, hiền thục, Jamie còn học giỏi, hát hay, ham đọc sách, thích nghiên cứu thiên văn. Trong khi đó, Landon đến trường chỉ để phá phách, nghịch ngợm cùng mấy đứa nam sinh hư hỏng và cặp bồ với hàng tá nữ sinh mất nết.

Jamie Sullivan (con gái duy nhất của mục sư trong vùng) vừa học giỏi,ngoan đạo, vừa hiền thục (do ca sĩ Mandy Moore thủ vai)

(cùng cung Bạch Dương với tớ đóa, bà con)

Landon Carter (do Shane West đẹp trai thủ vai

)

Landon là 1 cậu học trò ngỗ nghịch,.không chịu tu chí học hành, suốt ngày lêu lổng, quậy phá, bồ bịch với mấy cô bạn thích a dua, đàn đúm.

Một buổi tối Landon Carter cùng đám bạn trai gái tụ tập tại nhà máy xi măng để chứng kiến “thủ tục gia nhập” nhóm của thành viên mới: Clay Gephardt, một cậu bạn cùng trường. Clay đến muộn. Cả bọn kéo sang cái tháp cao vút ở sát hồ nước. Dean, đứa đầu têu, giục Clay leo lên để nhảy xuống. Thấy bạn ngần ngại, Landon bảo sẽ nhảy cùng… cho vui. Hai đứa cởi áo trèo lên đỉnh tháp. Chưa đếm đến 3, Landon đã đẩy Clay xuống trong tiếng cười khoái trá của đám bạn. Sau một tiếng “ùm”, Clay nổi lềnh bềnh trên mặt nước, bất động. Mọi người hoảng sợ, biết đã xảy ra sự cố. Landon lao xuống, dìu Clay vào bờ. Hình như đầu nó đập vào sợi cáp ngầm dưới hồ. Bảo vệ phát hiện kẻ lạ đột nhập, cấp báo cảnh sát. Nghe còi hụ cả lũ nháo nhào lẩn trốn. Landon không nỡ bỏ bạn, chỉ chạy lúc tình thế nguy cấp. Hắn bị cảnh sát bắt khi đâm xe vào bồn nước, trán bị chấn thương nhẹ.

Cha mẹ chia tay, Landon sống với mẹ, bà Cynthia. Cậu giận bố từ đấy, dù mẹ khuyên nhủ cần thông cảm cho ông. Là học sinh lớp cuối phổ thông, không học hành, suốt ngày lêu lổng, quậy phá. Sự việc xảy ra, Landon thoát tội vì Clay không khai báo hành vi của hắn. Vậy mà Landon đâu thèm vào thăm bạn đang nằm điều trị tại bệnh viện.

Cả thị trấn đều biết mục sư Reverend Sullivan, bố của Jamie, rất ghét Landon. Hầu như lần nào Landon tới dự lễ cầu nguyện ở nhà thờ là lần ấy cậu phải nghe những lời răn dạy đầy ẩn ý của ông.

Tuy nhiên, trong một buổi đi lễ với mẹ tại nhà thờ, Landon đã bất ngờ bởi giọng ca ấm áp dịu êm của Jamie và bắt đầu để ý tới cô.

Jamie đẹp và bình dị như tâm hồn cô, say mê thiên văn học, ham đọc sách, có chí hướng trở thành tình nguyện viên sau này. Tuy nhiên, vì lẽ đó, cô cũng nhận được nhiều lời giễu cợt, chê bai của một số bạn bè. Và tất nhiên trước đó Landon cũng là một người nằm trong số đó.

Một lần trên xe bus, Jamie muốn bắt chuyện với Landon nhưng cậu chỉ đáp lại 1 cách thờ ơ, lãnh đạm

Sau lần nghịch dại khiến cậu bạn Clay suýt mất mạng, Landon nhận án kỷ luật của trường. Ngoài những buổi lao động công ích, ban giám hiệu bắt cậu phụ đạo cho học sinh lớp dưới, tham gia câu lạc bộ kịch để giáo dục cho cậu ý nghĩa của những hoạt động cộng đồng.

Một ngày mà không được phá phách chân tay là cậu học trò Landon bứt rứt không yên. Lau sàn nhà chẳng khó, dạy kèm cho thằng nhóc không biết thế nào là tam giác đều tuy bực thật nhưng không nặng óc, riêng cái khoản đóng kịch làm Landon mệt mỏi, chán ngấy. Cậu được phân công đóng vai nam chính trong một vở kịch nổi tiếng đầu thế kỷ trước. Oái oăm ở chỗ Jamie sẽ vào vai nữ chính. Tên trai ngại phải qua lại với cô gái mà chúng bạn vốn nhìn bằng… nửa con mắt. Hắn sợ tụi nó chọc quê. Có lần Jamie góp ý với Landon về cách truyền đạt kiến thức cho học sinh lớp dưới. Hắn hằn học đốp chát lại khi gọi cô là kẻ sùng đạo mê muội, lúc nào cũng kè kè cuốn sách, đi đứng khép nép, mặc áo len cũ rích, thích dạy cho đám trẻ trăng sao vớ vẩn… Jamie chẳng hề giận, cô quen rồi, Chúa luôn bảo con người cần vị tha, bác ái…

Tuy nhiên, dù đã cố gắng nhưng vốn thường ngày không quan trọng chịu học hành, cậu không tài nào tập trung vào học lời thọai, bất đắc dĩ, Landon đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của Jamie. Lúc đầu Jamie không nhận, cô lạ gì tính hắn. Tên trai năn nỉ, thiếu nữ xuôi lòng nhưng ra điều kiện: Không được tán tỉnh cô.

Biết tin con gái mình sẽ học cùng Landon, ngài mục sư tỏ ra lo lắng, khó chịu vì ông không thích tên con trai mà ông ghét nhất trên đời bên cạnh con mình và kể hết vô số “tội lỗi” mà nó đã từng phạm cho con nghe, nhưng với sự bình thản, Jamie chỉ nhẹ nhàng nói:”Bố ơi, thế còn sự khoan dung mà bố đã dạy chúng con trong nhà thờ?”

Lúc đầu, Landon vô cùng khó chịu khi cứ phải thường xuyên tập kịch với cô gái mà cậu cho là quê mùa, tẻ nhạt, chỉ biết nhìn cuộc sống qua sách vở và kính thiên văn. Cứ mỗi lần tập kịch xong,cậu luôn nhìn trước ngó sau thật kỹ mới dám về nhà vì sợ mấy chiến hữu nhìn thấy. Những cuộc gặp giữa gã trai lông bông và cô gái ngoan đạo thường biến thành trận cãi cọ mỗi khi Jamie góp ý với Landon về một vấn đề nào đó.

Những lần tập kịch đối với cậu vô cùng nhàm chán

Thật ra Landon ban đầu cũng chẳng cảm thấy thoải mái chút nào khi tới nhà mục sư, nhưng sau nhiều lần tiếp xúc với Jamie, nhân sinh quan về cuộc sống của cậu dần thay đổi. Tên trai từng báng bổ thánh chúa, cặp kè hàng tá thiếu nữ bắt đầu nhận ra ý nghĩa của niềm tin tôn giáo và tình yêu chung thủy.

Cậu cũng bắt đầu thích đọc sách, ngắm sao trời từ lúc nào không hay.

Vừa học lời kịch, Landon tiện tay theo dõi sổ nguyện vọng của tất cả học sinh, bên cạnh những ước mơ, nguyện vọng thông thường của những người khác, nguyện vọng của Jamie chỉ vẻn vẹn 1 dòng ngắn:”Chứng kiến một phép màu” (To witness a miracle) và nó làm cậu suy nghĩ suốt về cô bạn Jamie kì lạ

Từ khi gặp Jamie, một cảm nhận khác về con người, tình bạn, cuộc sống mới tốt đẹp đã manh nha biến đổi ở trong lòng Landon. Tuy vậy, trước mặt bẹn bè, cậu lại ngượng và vẫn không dám thừa nhận là hay tiếp xúc với Jamie. Qua nhiều tình huống và cung bậc của sự cảm mến ban đầu giữa hai nhân vật, tình yêu giữa đôi bạn trẻ bắt đầu nảy nở.

Đêm diễn kịch chính là cú hích cuối cùng trong quá trình lột xác của Landon. Hôm ấy Jamie khiến cả trường ngây ngất khi xuất hiện trên sân khấu trong bộ váy áo tha thướt cùng giọng hát đắm say lòng người.

Jamie đã lột xác trở thành một thiếu nữ xinh đẹp trong đêm diễn

Vẻ đẹp thánh thiện của nàng khiến Landon đứng sững và quên mất lời thoại, nhưng cậu trai láu cá nghĩ ngay ra vài câu khác để thay thế. Cả hội trường vỗ tay rầm rầm về sự nhanh trí của cậu

Nụ hôn giả trên sân khấu giữa hai diễn viên chính mang đến cho Landon cảm nhận hoàn toàn khác so với nụ hôn mà cậu từng ban phát cho các cô nàng hư hỏng.

Tuy nhiên, đúng lúc trái tim của Jamie loạn nhịp vì Landon thì mấy cô bồ của gã giở trò bẩn thỉu để bôi nhọ thanh danh của nàng bằng cách ghép ảnh Jamie với 1 hình ảnh “không mấy trong sạch”.

Jamie đau khổ, tủi nhục trước lớp, may mắn Landon đã xuất hiện bất ngờ bênh vực thiếu nữ, trừng trị kẻ chủ mưu và đoạn tuyệt với thằng bạn chơi xấu…

(I love you, Landon)

Sự trong sáng và lòng nhân ái của Jamie khiến linh hồn Landon chao đảo, cậu biết nơi cần gửi trao trái tim. Jamie không được phép đi ăn cùng chàng trai mà cô bắt đầu cảm mến. Landon đến nhà thờ tìm mục sư, mong ông mở tấm lòng như lời ông rao giảng. Người cha chỉ còn biết dặn dò con gái: Hãy giữ vững lập trường…

Tối ấy thật đẹp, tràn trề cảm xúc yêu thưong gần gũi, Landon hỏi ý nguyện lớn nhất của Jamie, điều mà anh muốn biết từ lâu. Thiếu nữ không nói, thay vào đấy là nụ hôn nồng nàn. Vậy là có thêm một tình yêu rực cháy trên quả địa cầu nhỏ bé của vũ trụ vô cùng, trong cái thế giới chưa hết hỗn mang dưới bàn tay nhào nặn dang dở của Đấng Sáng Tạo.

Tuy nhiên, Landon không biết rằng cha con Jamie đang giữ 1 bí mật rất lâu và không muốn cho ai biết .Khi thấy con gái mình đã bắt đầu nảy sinh tình cảm, mục sư chỉ lắc đầu và nói:”Nếu con yêu nó rồi, thì tốt nhất hãy nói cho nó bik sự thật trước khi quá muộn”.

Nhìn bóng Landon khuất dần, Jamie cảm thấy bồi hồi, nhưng đau lòng hơn khi cô biết sớm hay muộn gì thì Landon cũng biết sự thật mà bố con họ đã giấu nhẹm từ lâu.

Lúc nói sự thật cho Landon biết cũng là lúc Jamie đau khổ nhất : Cô bị ung thư máu

Tình yêu gắn bó hai tâm hồn và cải tạo một tính cách, nhưng không thể cứu được số phận một con người. Khi biết Jamie bị ung thư máu, Landon lồng lên như con ngựa bất kham tuyệt vọng nhìn người thuần dưỡng mà nó suốt đời mang ơn sắp giã từ cuộc sống. Lúc trấn tĩnh lại, chàng trai quyết định làm một việc anh cho là cần thiết. Landon dọn đến ở luôn tại nhà mục sư Sullivan, không cần biết gia chủ đồng ý hay phản đối.

Cậu đã ở bên cô trong suốt thời gian cô điều trị

Lúc này, anh chỉ muốn ở bên Jamie, không rời xa cô nữa.

Anh muốn sống bên người mình yêu trọn tháng ngày còn lại của nàng, anh muốn chăm sóc Jamie bằng tấm lòng yêu thương tận tụy nhất, anh muốn giúp nàng đạt được mọi ý nguyện hằng ấp ủ trong cuộc đời sắp dừng lại ở tuổi thanh xuân…

Trong thời gian điều trị ở bệnh viện, Landon và Jamie đã cùng đọc với nhau những đọan văn trong kinh thánh rất hay và ý nghĩa :

” Love is always patient. It is never jealous. Love is never boastful or conceited It’s never rude or selfish. It does not take offense and is not resenful. Love takes no pleasure in other people’s sins but delights in the truth. It is always ready to excuse, to trust, to hope and to endure”

(Tình yêu luôn kiên định, không ghen tuông. Tình yêu không bao giờ ba hoa hay tự mãn. Không khiếm nhã hay ích kỉ. Không cáu kỉnh và nuôi dưỡng óan thù. Tình yêu không an vị trong tội lỗi kẻ khác nhưng rực rỡ trong sự thật. Luôn hết lòng bao dung, hết lòng kính tin, luôn luôn hy vọng và hết lòng kiên nhẫn)

Đây chính là đọan khiến Landon nghẹn ngào, ý nghĩa của nó đột nhiên trở nên rõ ràng. Chúa đã trả lời cậu: “Hãy làm theo những gì trái tim mách bảo”.

Landon đã làm Jamie bất ngờ khi lấy tên nàng đăng kí tên cho 1 ngôi sao vô danh chưa ai phát hiện ra.

Jamie rất thích nhảy nhưng không phải là 1 tay nhảy giỏi, nên Landon đã quýêt định nhờ mẹ mình chỉ dạy.

Để anh được cùng cô khiêu vũ

Ước nguyện cuối cùng và lớn nhất của Jamie chính là được làm lễ cưới ngay chính tại nhà thờ mà cha mẹ cô đã từng đám cưới. Không để cô chờ đợi lâu, Landon đã mạnh dạn cầu hôn, không quan tâm chuyện nàng ốm đau. Cậu không cần biết hai đứa sẽ ở bên nhau được bao lâu. Giờ điều đó chẳng quan trọng nữa. Tất cả những gì cậu quan tâm là làm điều đúng đắn mà trái tim cậu mách bảo.

Và lời cầu hôn bất ngờ của Landon đã khiến Jamie rơi lệ hạnh phúc

Đám cưới của họ diễn ra rất trang hòang dù lúc ấy Jamie đang suy yếu dần nhưng nàng vẫn mỉm cười và ráng bước đi trong niềm hạnh phúc dâng tràn

.

Đôi bạn diễn Mandy Moore và Shane West

Lúc đầu, nếu chỉ đọc sơ qua nội dung câu chuyện này, chắc chắn bạn sẽ nghĩ nó giống mô túyp phim Hàn Quốc : Nam nữ chính ban đầu không ưa nhau, sau rồi yêu nhau rồi người này phát hiện người kia bị bệnh ung thư, và sau đó là những cảnh khóc than, sướt mướt. Nhưng với A walk to remember thì khác, đây là một câu chuyện Mỹ rất ít cảnh khóc than, cảnh đau khổ, thậm chí kết thúc cũng không quá buồn thảm và nó hòan tòan có tính nhân văn sâu sắc. Tôi đã xem phim này 4 năm rồi và mỗi lần xem là phải suy gẫm rất nhiều. Và tôi tự hỏi :

“Phải chăng phép màu là có thật ? Phải chăng phép màu vẫn luôn tồn tại xung quanh ta mà ta không hề hay biết ?!”

Phép màu là gì ? Là những sự biến hóa, hạt phấn hoa nhỏ bé trở thành bông hoa xinh tươi, những cọng rơm tầm thường biến thành chiếc tổ ấm áp. Đó là phép màu của thế giới thiên nhiên. Nhưng con người còn có thể tạo ra vô số phép màu lạ lùng hơn.

Bạn có thể cải hóa một người bủn xỉn thành rộng lượng, 1 kẻ biếng nhác thành ra chăm chỉ……Những điều ấy không kì diệu như phép màu hay sao ?

Nhìn ra xung quanh mình, phát hiện và tìm cách giúp đỡ, khích lệ người khác thay đổi cách nghĩ và hành động sao cho tốt hơn, đó chính là điều mà nhà văn Nicholas Sparks muốn gửi gắm tới chúng ta, những người xem, những con người muốn tạo dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Và thế là phép màu được sinh ra

Ở đọan cuối phim, Landon đã nói với mục sư: “Cha ơi, con rất tiếc vì không thể giúp Jamie đạt nguyện vọng chứng kiến một phép màu”. Nhưng vị mục sư đã mỉm cười đầy mãn nguyện : “Có chứ, Landon ! Phép màu của Jamie chính là con đó”.

Landon Carter, từ một học sinh ngỗ nghịch đã biến thành một con người hòan tòan khác. Với tính kiên định, Jamie đã giúp cậu nhận ra rằng giúp đỡ người khác quan trọng như thế nào. Với sự kiên nhẫn và lòng tốt, nàng đã cho cậu thấy cuộc sống này thực sự là gì. Cô đã đưa Landon và bố cậu lại gần nhau, dạy cho cậu giá trị của sự tha thứ và sức mạnh chuyển hóa mà nó mang lại.

“Năm 17 tuổi, cuộc đời tôi vĩnh viễn thay đổi”. Đứng trên thành cầu, lặng lẽ ngắm hòang hôn đang buông xuống, Landon hồi tưởng những kí ức tuổi trẻ và bùi ngùi khi nghĩ đến Jamie – người yêu và cũng là ân nhân của cậu :

” Jamie đã cứu cuộc đời tôi, làm tôi phải thay đổi. Phép màu, bạn biết đấy, nó cũng như làn gió vậy, tôi không thấy nó, nhưng….., tôi cảm nhận được nó. Và tôi tin vào điều kì diệu có thể xảy ra trên thế giới này “

Nicholas Sparks viết truyện A walk to remember năm 1999 bán rất chạy trong năm đó, trước khi truyện được xuất bản, ông đã nói :” Đầu tiên bạn mỉm cười, rồi sau đó, bạn sẽ khóc”. Câu chuyện được dựng thành phim năm 2002, Và sau 1 tuần công chiếu, bộ phim đã nhận được đánh giá cao từ các nhà phê bình và một số tờ báo nổi tiếng.

” Nicholas Sparks lại vẫy cây đũa thần lãng mạn, lần này là về mối tình đầu có sức mạnh biến đổi con người…..Sparks là bậc thầy của những chuyện tình định mệnh ” (Tờ Bookpage)

” ….mặc dù đã được cảnh báo trước ngay từ đầu về một câu chuyện buồn vui lẫn lộn, ta vẫn không thể ngăn được nước mắt ” ( Tờ New York Daily News )

” Sparks khiến câu chuyện như có thật, nhân vật như có thật….., một phần sức quyến rũ của tác phẩm đến từ chuyện chúng ta muốn tin rằng tình yêu có thể thuần khiết đến vậy, rằng cuối cùng cái thiện sẽ chiến thắng. Sparks giúp ta giữ vững niềm tin ấy ” (Tờ Wisconsin State Journal)

P/S : Bốn năm về trước, mình đã xem phim này và phải ráng dằn nén cảm xúc dữ dội lắm thì mới không rơi một giọt nước mắt nào