Phổ Biến 5/2024 # Đọc Chap 16: Mái Tóc Bị Nguyền Rủa (2) # Top 7 Yêu Thích

Liệu bạn có thực sự tin rằng sẽ có hạnh phúc mãi mãi về sau ở cái kết cuối mỗi câu chuyện cổ tích hay không? Cổ tích ngay giữa thời hiện đại, tuy hư mà thực. Và cũng giống như con đường hạnh phúc của mỗi người, tuy thực mà hư. Chúng ta không thể biết được điều gì đang ẩn sau cái mà chúng ta vẫn luôn gọi là cuộc sống này. Mang theo khuôn mặt tươi cười không có nghĩa là người đó đang hạnh phúc; giữ nét u uất mệt mỏi không có nghĩa là người đó đang sầu muộn. Ngỡ cứ tưởng cuộc sống sung túc, đầy đủ của một nàng công chúa là ước mong của bất cứ người con gái nào; nhưng không, đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài mà thôi. Đằng sau vẻ ngoài hào nhoáng của hoàng gia, sau những lời ca tụng hoa mỹ của toàn thể mọi người lại chính là những âm mưu, những thủ đoạn mà khó ai có thể đoán trước. Là một thành viên của hoàng tộc, Cự Giải hiểu rất rõ về những biến đổi tiềm tàng đang ngày một gây nguy hại đến đất nước và người dân của mình. Đứng trước biết bao sự lựa chọn nhưng cô không tài nào có đủ dũng khí để chọn ra một con đường đúng đắn nhất. Đặt cược cả vận mệnh của toàn thể nhân dân là một cái giá quá đắt. Mang trên mình một lời nguyền tai quái, nắm trong tay một bí mật kinh hoàng có sức lay chuyển vạn vật; một cô gái bé nhỏ như Cự Giải không sao gánh vác nổi. Là mục tiêu của biết bao thế lực đáng sợ, Giải luôn phải sống trong thầm lặng. Theo học ở Horoscope có lẽ là cách an toàn nhất để ẩn thân cũng như để bảo toàn tính mạng của mình trong thời điểm hiện tại. Tránh xa gia đình và thần dân phải chăng là cách tốt nhất giúp họ có thể sống bình yên? Thế nhưng, sự bình yên đó liệu sẽ khéo dài được bao lâu? ♥~oOo~♥ Tựa hai bàn tay vào thành lan can, rướn người ra để tận hưởng không khí trong lành của buổi sớm mai, lắng nghe những tiếng chim hót ríu rít, Cự Giải cứ thế hòa mình vào hơi thở của sự sống. Cũng giống như bao đêm trước, đêm hôm qua quả thực là một đêm kinh hoàng đối với Cự Giải. Dù tháng nào cũng phải trải qua một lần như vậy nhưng không hiểu sao, cô cứ ngày càng khiếp sợ cái thời khắc này. Có những lúc, cô cảm giác rằng rồi đến một ngày mình sẽ bị chính mái tóc đó nuốt chửng. Tóc dài ra bao nhiêu thì sức sống của cô bị hút đi bấy nhiêu. Như một loài ký sinh đáng sợ, mái tóc của Cự Giải chính là nỗi khiếp đảm lớn nhất đời cô. Để hồi phục lại sức khỏe, Giải không còn cách nào khác là phải hấp thụ tinh hoa của nhật nguyệt, giữ một tinh thần thanh thản, đắm mình theo dòng chảy của tự nhiên. Nghe thì có vẻ dễ nhưng lúc nào cũng mang theo nỗi bận tâm về mái tóc đáng nguyền rủa này, Giải thực sự gặp rất nhiều khó khăn. Từng cơn gió mát lành phả vào cơ thể nhỏ bé của Cự Giải, từ từ gột rửa, thanh lọc những hạt bụi vướng bận trong lòng cô. Nương theo hơi thở của sự sống, cô dần dần tìm được sự bình yên trong tiềm thức. Thế nhưng, trong một phút mất cảnh giác, không có chút đề phòng nào, Giải đã vô tình để ai đó phá vỡ sự bình yên này. Một cảm giác lạnh toát sống lưng đột ngột truyền đến khiến Giải khẽ rùng mình. Nỗi lo sợ dâng lên ngập tràn làm thân thể cô cứ run lên từng hồi. Bất chợt, có một bàn tay của ai đó tựa hồ như lưỡi dao găm sắc nhọn, nhẹ nhàng vuốt lấy từng lọn tóc khiến mọi nỗ lực gắng gượng của Cự Giải lúc này đây bỗng dưng sụp đổ. Dù khá sợ hãi nhưng cô vẫn có chút can đảm để quay lại xem kẻ nào đang lén hù dọa mình. Cô đứng nhìn người đối diện, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại, đôi mắt bối rối không biết phải làm gì, miệng chỉ còn có thể mấp máy: – C… Cậu… Sao cậu…? Đứng trước mặt Cự Giải lúc này không có ai khác ngoài Song Ngư. Chứng kiến biểu tình khó hiểu của Giải, Ngư cũng hết sức bất ngờ. Anh tự hỏi: “Mình đã làm gì khiến cho cô ấy khiếp sợ đến mức này chứ?”

Chuyện chả là trong cái lần cô bị kẻ sát nhân của vụ Valentine bắt cóc, lúc rơi xuống từ tầng thượng đã may mắn được cứu giúp. Và vị ân nhân đó không ai khác ngoài soái ca Nhân Mã của chúng ta. Tất nhiên cũng có sự hộ trợ của mấy người khác nhưng lúc đấy trong đầu Song Tử đã ngập tràn hình bóng của Nhân Mã rồi, làm gì nhớ đến ai được nữa. Dù hơi mê man và gần như rơi vào trạng thái bất tỉnh nhưng ăngten dò tìm trai đẹp của cô vẫn hoạt động với tần suất cao nhất. Nhớ khi ấy, cô được Mã bế trên tay, nâng niu và bảo vệ như một nàng công chúa. Không biết có phải toàn thân tê liệt, mất hết cảm giác do những vết thương trên người hay không mà Song bắt đầu sinh ra những ảo giác. Cô thấy mình nhẹ bẫng đi, cứ như thể đang lơ lửng trên mây vậy. Thế nhưng, sự quan tâm hết mực của Nhân Mã chắc không phải là ảo tưởng đâu nhỉ? (Có lẽ vậy :3) Dù đôi mắt có hơi khép hờ nhưng Song Tử vẫn nhìn rõ được chân diện vị bạch mã hoàng tử của mình. Lén lút theo dõi bao lâu nay nhưng đây là lần đầu cô được ngắm anh gần đến mức này. Quả thật là siêu cấp đệ nhất mỹ nam số một thiên hạ. Mặc dù có thua Thiên Yết tí xíu nhưng hành động anh hùng cứu mỹ nhân này đã làm tôn vinh bội phần vẻ đẹp của Mã ca trong lòng Song Tử rồi. Do đó, vị trí số một không thuộc về anh thì còn thuộc về ai nữa đây? Chính vì thế, với quyết tâm giành vương miện hoa khôi cũng như khát vọng về một cuộc sống giàu sang, Song Tử nhất định phải chinh phục được hoàng tử Nhân Mã. ♥~oOo~♥ Lại nói về cái đêm Song Tử được Nhân Mã cứu, dù cơ thể có bầm dập, máu me be bét thì cô ấy vẫn sung sướng vô ngần vì được nằm trong vòng tay ấm áp của Nhân Mã. Nhưng trái ngược với Song Tử, khi gặp được ‘định mệnh’ của mình, Kim Ngưu lại có một cảm giác thất vọng ê chề, hận không thể chết ngay tại chỗ. Cùng với Nhân Mã, Thiên Bình xuất hiện vào đúng lúc nguy nan và thành công mỹ mãn trong nhiệm vụ giải cứu Song Tử. Mừng thì cũng có đấy nhưng bất an thì nhiều vô kể. Cứ lén lút che giấu thân phận, căng thẳng khi bị đôi mắt của anh ta dòm ngó, áp lực đến mức không thể tưởng tượng nổi khiến cô cảm thấy chết đi còn sung sướng hơn bị giày vò như thế này. Vốn cứ tưởng tên Thiên Bình đã thôi học ở Horoscope từ lâu rồi nên Kim Ngưu mới nghe lời mẹ mà theo học tại nơi đây. Thực tế thì với sự thông minh của mình, Ngưu cũng chẳng cần học ở bất cứ ngôi trường nào cả. Nhưng thôi, cứ đi cho mẹ vui lòng vậy. Thế mà có ai ngờ, tên Thiên Bình đáng ghét này lại từ đâu chui ra làm cuộc sống của cô bỗng dưng bị xáo trộn. Có trách thì trách chính mình thôi. Kim Ngưu có bao giờ quan tâm đến cái gì gọi là dư luận đâu, ngay cả một nhân vật nổi danh như Thiên Bình mà cũng không biết. Vì vậy, giờ có than thân trách phận thì cũng chả được tích sự gì. Trốn biệt ở nhà mấy ngày, cuối cùng thấy chán quá, Ngưu lại đành vác xác đi học. Núp ở một góc khuất, len lén ngó đầu ra để dò thám tình hình, khi thấy không có gì bất thường, cô mới e dè từ từ bước ra. Thực sự thì ngôi trường này rất rộng, rộng đến mức đã 2 năm theo học ở đây mà Kim Ngưu chưa một lần đụng mặt Thiên Bình. Vậy nên, cứ hiên ngang mà bước đi, gặp nhau cũng chẳng có gì phải sợ. – Thiên Bình… – Ngưu hét lên để lấy tinh thần – Có ngon thì cứ lại đây. Tôi không ngại phải đối mặt với anh đâu. – Oh!!! Vậy sao? – Đột nhiên, có một bàn tay từ đâu bỗng xoa mạnh làm rối tung mái tóc của cô. Vội tránh sang một bên, sau khi sửa soạn lại đầu tóc, Ngưu ngay lập tức hướng ánh mắt chất chứa thập phần căm phẫn về cái người kia. Giọng nói này, hình dáng này, có chết cô cũng không bao giờ quên. Thiên Bình – tên hoàng tử không đội trời chung với Kim Ngưu. – Biết ngay là em mà. Dù em có thay đổi đến mức nào thì anh vẫn sẽ nhận ra em giữa hàng trăm hàng ngàn con người. Chỉ là… anh chưa muốn vạch trần em sớm mà thôi. Vốn cứ định giả ngốc, tỏ vẻ như thể không quen biết rồi bỏ đi thật nhanh nhưng nào ngờ Thiên Bình vừa thốt lên một câu, Ngưu đã dừng bước ngay lập tức. – Bé Ngưu của anh… em không thể chạy thoát khỏi anh đâu. – Nói xong, Thiên Bình từ tốn lướt qua người Kim Ngưu. Đi được một đoạn, anh ta mới ngoái lại rồi nở một nụ cười nửa miệng – Trò chơi của chúng ta từ giờ mới chính thức bắt đầu.

Mới nghe xong lời tuyên bố, Kim Ngưu có vẻ còn khá bình thản. Thế nhưng, khi bóng dáng Thiên Bình khuất đi, hai chân cô bỗng khuỵu xuống, tựa hồ không còn chút sức lực nào. Cô đã gắng gượng quá mức rồi. Trước mắt cô lúc này, Quỷ Môn Quan đã thực sự mở ra. Có muốn cũng chẳng tránh được. Bởi lẽ, Thiên Bình nhất định sẽ không buông tha cho cô một cách dễ dàng. ♥~oOo~♥ Đã bao ngày trôi qua, Xử Nữ vẫn không thể tha thứ cho những tội lỗi mà Thiên Yết đã gây ra. Trong đời mình, cô chưa bao giờ cảm thấy hận một người đến mức này. Sao Thiên Yết lại có thể đem cô ra làm trò đùa như thế? Ngỡ cứ tưởng Yết không xấu xa như những gì mọi người vẫn hay đồn đại và thậm chí anh ta còn khá tốt bụng khi cứ hết lần này đến lần khác đều ra mặt giúp đỡ mình, Xử đã dần có cái nhìn thiện cảm hơn về anh. Nối dối chính là điều mà Xử ghét nhất trên đời. Và đặc biệt, nếu là nạn nhân của những lời nói dối tai hại đó thì cô càng ghét hơn. Mấy ngày trước đây, khi đang chăm sóc cho lũ thỏ con ở trong vườn, Xử Nữ đã tình cờ gặp Thiên Yết. Hôm ấy, anh rất khác so với mọi ngày. Vẫn là phong thái lạnh lùng, cao ngạo như bình thường nhưng ẩn sâu trong đó còn chất chứa cả sự dịu dàng, chân thành mà hiếm khi thấy được từ anh. Kỳ lạ thay, lần đầu tiên hai người có thể say sưa trò chuyện mà không biết đến thời gian là gì. Lúc trước, khi tặng socola cho Yết, cô vẫn còn khá ngại ngùng và gượng gạo trong cách hành xử của mình. Thế nhưng, những cảm giác đó giờ đây đã tan biến từ lúc nào. Đột nhiên, cô thấy anh dễ gần và tốt bụng vô cùng. Cuối buổi trò chuyện, trước khi Xử rời đi, không hiểu có phải do ma nhập hay không mà Yết đột nhiên kéo Xử vào một nụ hôn sâu. Tuy say đắm nhưng nó không quá mãnh liệt, đơn giản là vì anh không muốn làm cô sợ hãi. Tự dưng bị cưỡng hôn như vậy, dù là ai thì cũng khó có thể chấp nhận, huống chi là một cô gái còn không biết đến khái niệm tình yêu là gì như Xử Nữ. Sau khi dứt khỏi nụ hôn bất ngờ, mặt Xử bỗng đỏ bừng. Đây là lần đầu tiên cô có thể bộc lộ cảm xúc của mình rõ ràng như vậy. Nhưng điều đấy không còn quan trọng nữa, nữ nhân vật chính của chúng ta đã chạy mất dép, mang theo trái tim thổn thức cùng những cảm giác khó tả từ bao giờ rồi. Cả đêm hôm ấy, Xử mất ngủ vì những rung động rạo rực trong con người mình. Vì còn khá non nớt trong lĩnh vực tình cảm và để giải đáp những thắc mắc lúc này đây, Xử Nữ không còn cách nào khác là đi hỏi Thiên Yết. Thế nhưng, câu trả lời mà cô nhận được lại không như những gì mình đã mong đợi. Không một lời lý giải cho hành động kỳ quái khi đó, không một câu xin lỗi vì đã gây ra tâm trạng nhức nhối cho cô, chỉ có ánh mắt ngạc nhiên và nụ cười khó hiểu mà thôi. Xử Nữ nhớ rất rõ hành động của Thiên Yết khi đấy. Nhớ từng cử chỉ, từng nét mặt và đặc biệt chính là lời nói như mũi lao đâm xuyên tâm can, dập đi ngọn lửa hy vọng chỉ vừa mới le lói trong một con người băng giá như cô. “Chuyện hôm qua? Kỳ thực là anh không có chút ký ức nào hết. Mà anh không biết em lại có khiếu hài hước như vậy đó? Được tâm sự riêng với Xử chắc thích lắm nhỉ?” Dù là những lời thật tâm của Yết nhưng khi lọt vào tai Xử thì nó nghiễm nhiên trở thành những lời đùa cợt, chối bỏ một cách rõ ràng. Xử Nữ có muốn Thiên Yết phải chịu trách nhiệm gì đâu, mà thực tế nó cũng chẳng có gì to tát để chịu trách nhiệm, chỉ là hôn thôi, hôn cũng đâu có nghĩa là yêu. Hiện tại, cô không quan tâm Yết có yêu mình không hay anh chỉ đùa cợt với mình. Điều mà cô muốn xác định chỉ đơn giản là cảm xúc của bản thân lúc này thôi. Chính xác thì nó là cái gì? Chỉ mới hỏi anh có gặp mặt cô hôm qua hay không mà anh đã chối như thế rồi. Vậy nếu Xử nói rằng Yết đã hôn mình thì anh sẽ cho cô thành cái gì đây? Cô không muốn tiếp tục diễn hài cho anh nữa. Bị xem là trò đùa khiến cô không còn giữ nổi nhẫn nại nữa rồi. ~ End chap 16~ Đây là chap cuối của năm nay nha~ Chúc mọi người ăn tết vui vẻ :3