Xem Nhiều 5/2024 # Đọc Mẩu Chuyện #9: Bánh Flan Trứng Sữa Và Truyền Thuyết Chòm Sao Thiên Cầm # Top 0 Yêu Thích

“Orpheus thân thương,em sẽ là âm nhạc của chàng.“

*#*#*#*#*#*#*#*#*#*#*#*#*#*#*#* Ở gần khu Súp Lơ ở có một bà cụ bán bánh flan. Bà già lắm rồi, nhưng những chiếc bánh bà làm ra vẫn vô cùng thơm ngon, hấp dẫn. Bánh không lỏng như những nơi khác người ta cố tình cho nhiều nước để kiếm lợi nhuận, mà bánh đặc quánh, ngậy mùi trứng và bơ sữa. Thêm một chút cafe đen, thêm chút đá, Súp Lơ đủ một bữa chiều mát mẻ trọn vẹn. Về bà cụ này, Súp Lơ rất lấy làm yêu mến. Lần đầu trò chuyện là vì muốn nhân cơ hội nhờ bà truyền nghề làm bánh tặng anh Bắp Cải Xanh, sau là bị cuốn hút vào niềm đam mê của bà từ lúc nào không biết. “Sử dụng 3 quả trứng và 2 lòng đỏ (tức là tổng cộng 5 lòng đỏ, 3 lòng trắng). Tỉ lệ lòng trắng, lòng đỏ như thế này là vừa xinh, nhiều lòng trắng hơn thì không ngon, nhiều lòng đỏ hơn ăn cảm giác hơi ngấy và bứ. Thêm một chút sữa tươi ít kem tươi. Kem tươi giúp flan mềm và ngậy hơn.” Súp Lơ vừa nghe vừa múc một muỗng bánh flan to cho vào miệng, nhắm mắt cảm nhận chất ngọt rất bùi, rất béo tan dần nơi đầu lưỡi, cùng chất giọng khàn khàn trầm ấm của bà cụ bán bánh flan. “Ở Việt Nam có nhiều nơi mua kem tươi rất khó, nên bên cạnh công thức dùng kem tươi này, bà giới thiệu thêm cho con một công thức nữa, không dùng kem tươi mà dùng sữa đặc có đường, sữa tươi và trứng. So với công thức có kem tươi thì công thức dùng sữa đặc kém ngậy hơn một chút, tuy nhiên vẫn rất ngon và đậm đà. Sữa đặc và lòng đỏ trứng là hai thứ nguyên liệu giúp cho flan có độ mềm mướt cũng như độ ngậy nhưng không quá nhiều. Nên, nếu con không quen ăn đồ nhiều béo thì dùng công thức này bà nghĩ là sẽ rất ổn.” Bà nói xong cũng là lúc Súp Lơ kết thúc bữa xế của mình: “Con cám ơn bà.” Một bé mèo trườn đến bên cạnh Súp Lơ, meo lên một tiếng, rồi không chút kiêng nể, gác mặt lên chân cô mà nhắm mắt ngon lành. Sư Tử khẽ rùng mình: “Trên cơ thể tôi đang có một con mèo đen đáng ghét.” Trái lại, Song Tử có vẻ rất thích thú: “Oa, dễ thương quá! Ước gì tôi có thể chạm vào nó nhỉ?” “Nếu để móng nó chạm vào, cô có thể bị tưa chỉ đó.” “Ôi! Tôi biết mà.” Song Tử cười, cất giọng mơ màng hiếm thấy “Nhưng nó dễ thương quá, tôi không kiềm lòng được.” Quả nhiên, có những thứ, dù biết chạm tới sẽ gặp phải nhiều tổn thương, đau khổ, nhưng vẫn bất chấp như vậy. Cô khiến Sư Tử đột nhiên trở nên có thiện cảm với loài mèo hơn. Bà cụ bán bánh flan không nuôi thú cưng, nhưng xung quanh bà lúc nào cũng có những con mèo lởn vởn, lười nhác nằm im sưởi nắng, ngồi chầu chực dưới chân khách xin ăn, giương ra những cặp mắt trong trẻo đẹp đẽ như muốn nói: “Mau dâng ngự thiện cho trẫm!” Chúng đều là những con mèo hoang, sáng mưu sinh bằng việc xin xỏ và cướp bóc, tối đến lại leo lên nóc nhà gào rú những bản nhạc rùng rợn khiến không một ai có thể yên giấc nồng. Súp Lơ cũng là nạn nhân thường xuyên của bầy mèo này. Chúng lẻn vào nhà cô, trèo lên người Bạch Dương, lật đổ Ma Kết khiến dầu bắn tung toé. Chúng dùng bộ móng sắc nhọn của mình cào rách mấy trang sách của Thiên Yết. Cự Giải suýt chút nữa đã gặp nạn, nhưng nàng vẫn được an toàn nhờ có Thiên Yết bảo bọc chở che. Đỉnh điểm nhất là hành động của một con mèo trắng đẩy bác Xử Nữ từ trên bàn khách xuống. Cũng may mà có sofa mềm mại đỡ lấy, nếu không, chắc bác cũng không còn trên đời này nữa rồi. Tuy mọi người ghét bầy mèo như vậy, nhưng chỉ có bà cụ là vẫn hết lòng yêu thương, còn trìu mến đặt cho chúng những cái tên mà chính bản thân bà còn không nhớ được. “Này là Đại Hùng, này là Lạp Khuyển, này là Thiên Cầm, này là Điểu Nha…” Súp Lơ chống cằm, trần trồ cảm thán: “Ồ, tên nào cũng đẹp quá.” “Chúng đều là những chòm sao rất đẹp trên bầu trời.”

Súp Lơ cảm thấy mình thật tài giỏi, liền rải thêm một vòng Đô – Son – La – Fa (C – G – Am – F) nữa. Mèo ơi, em tên gì?Thiên Cầm ạ.Nhưng bà cụ lại hay nhầm em là Thiên Nga. Lông ơi,em màu gì?Tam thể ạ.Có chút quý tộc a? Bảo Bình phấn khích: “Ôi!!! Dễ thương quá!!!!” Song Ngư cũng phấn khích: “Dễ thương thật!” Súp Lơ cảm thấy mình thật tài giỏi. Cô đung đưa chân một hồi, ngẫm nghĩ một hồi, lại rải một lần Mi thứ (Em).Nhưng mèo ơi? Súp Lơ ngừng lại, nhìn mèo.Meow… Súp Lơ meo lên một tiếng. Súp Lơ lại nhìn mèo. Mèo ngẩng lên, meo lại.Tại sao tên em là Thiên Cầm thế?Trong khi tên chị lại là Súp Lơ. Súp Lơ là gì thế chị ơi?Có ăn được không?Ăn được em ạ. Nhưng dở lắm! Súp Lơ hát, rồi bật cười giòn giã. Ôi trời ơi! Cô vừa sáng tác nhạc sao? Giai điệu lẫn ca từ đều có thể ngớ ngẩn thế này. Súp Lơ còn định mày mò thêm xíu nữa, thì điện thoại lại ting lên. Hệ thống: Bánh Flan vừa gửi cho bạn một tin nhắn.

Súp Lơ mở nguồn điện thoại, nhấp xem. Bánh Flan: Thiên cầm là 1 cây đàn hạc thần do Hermes tạo ra và được Apollo giao cho Orpheus. Người ta cho rằng mỗi khi Orpheus chơi chiếc đàn hạc này, đều là những bản tình ca dành cho vợ chàng là nàng Eurydice, cả người và muông thú đều dừng tất cả mọi việc để lắng nghe. Một số câu chuyện khác còn cho rằng thậm chí cả cây cối cũng ngừng lay động để lắng nghe tiếng đàn của chàng nghệ sĩ. Một ngày nọ, Eurydice đột nhiên qua đời làm trái tim Orpheus tan nát. Vì quá cô đơn, Orpheus đã quyết tâm giành lại vợ từ tay của Hades – vua địa ngục. Orpheus bắt đầu hành trình xuống địa ngục và chơi nhạc. Khi chàng gặp Hades, chàng rất vui mừng khi biết rằng Hades thích âm nhạc. Sau một lúc đánh đàn, Orpheus ngừng chơi, và tất nhiên Hades yêu cầu chàng tếp tục chơi trên chiếc đàn hạc của mình. Orpheus chấp nhận với điều kiện là khi chàng chơi xong, Hades sẽ trả về cho Orpheus người vợ Eurydice yêu dấu. Hades đồng ý và Orpheus bắt đầu chơi nhạc.Khi sắp hết khúc nhạc, Orpheus hỏi lại Hades về vợ mình. Hades trả lời rằng, nàng sẽ được trả tự do với điều kiện Orpheus sẽ luôn tin lời Hades và trở về trần gian chơi nhạc, không bao giờ nhìn lại để xem liệu nàng Eurydice có đi theo không. Nếu Orpheus nghi ngờ lời Hades và quay lại, ngay lập tức Eurydice sẽ bị đưa trở về địa ngục với Hades.Orpheus bắt đầu chuyến hành trình trở về và chơi nhạc. Chàng không thể nghe thấy tiếng chân của người vợ đằng sau, điều này làm chàng rất lo sợ. Tuy nhiên, để thử lòng tin của Orpheus, con đường Hades đã chọn chỉ dẫn đến một khu rừng thông. Và khi chàng đã đi qua rừng thông, chàng vẫn không thể nghe nổi tiếng bước chân sau lưng mình. Không kìm nén nổi, Orpheus đã lén nhìn qua vai để rồi chứng kiến cảnh Eurydice mờ dần trước mắt rồi bị đưa về địa ngục. Kể từ đó, Zeus đã đưa chòm sao Thiên Cầm lên bầu trời để tôn vinh âm nhạc, và cả tình yêu của Orpheus dành cho Eurydice. Trời ơi! Súp Lơ vừa đọc gì thế này? Một câu chuyện thần thoại Hy Lạp về chòm sao Thiên Cầm. Vừa lúc đó, Thiên Cầm cũng meo lên một tiếng, rồi kiêu hãnh bỏ đi. Súp Lơ thừ người một lúc, rồi lại nâng Song Ngư lên. Những dây đàn reo vui, tiếng tạch tạch đã không còn, chỉ có giọng Súp Lơ vang vang, ngọt ngào êm ái.Chàng Orpheus thân thương,chàng hãy còn chơi đàn cầm,chơi bài hát mà chàng vẫn thường chơi đấy chứ?Bài hát dành cho em,bài hát dành cho nhân loại, Bài hát dành cho cây lá chim muông,bài hát đã đi vào giai thoại?Chàng Orpheus thân thương, mọi thứ đều sẽ rời bỏ chàng mà đi thôi.Chỉ có âm nhạc là còn mãi, ở lại bên chàng. Orpheus thân thương,em sẽ là âm nhạc của chàng. Bảo Bình im lặng lắng nghe tiếng đàn ngân nga, giọng hát mộc mạc của Súp Lơ như nguồn suối dạt dào chảy mượt mà vào cơ thể. Bảo Bình đâm ra ngẩn ngơ. Súp Lơ nói thế là có ý gì? Ý là sẽ ở mãi bên Orpheus đúng không? Orpheus yêu Eurydice đến thế. Eurydice cũng yêu chàng đến thế. Orpheus dùng âm nhạc để ở bên Eurydice. Liệu Eurydice có giống Súp Lơ, giống với tâm tình của Súp Lơ mà trở thành âm nhạc, ở mãi bên người yêu của mình? Bảo Bình thì có đấy. Nhưng cô chẳng muốn đẹp như Eurydice, chẳng muốn trở thành một cá thể khiến người ta say đắm đến bằng lòng đánh đổi tất cả như vậy. Điều cô muốn chính là có thể trở thành âm nhạc, được ở bên anh, được ở bên Song Ngư thật bình yên như thế, tựa đàn không thể thiếu capo.“Song Ngư thân thương,em sẽ là âm nhạc của chàng.” Tích tịch tình tang… Tự nhiên Súp Lơ thèm ăn bánh flan quá.=*=*=*=*=*=*=*=

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]