Thịnh Hành 4/2024 # Đọc Chap 3: Ánh Sáng Trong Thư Viện # Top 8 Yêu Thích

Gemini có vẻ đã phát hiện ra ánh nhìn bất thường của Bảo Bình vào thanh kiếm vốn dĩ phải vô hình đối với cô. Nhưng cậu không hề phát hiện ở cô ta dấu vết phép thuật nào ngoại trừ ánh mắt kinh hãi. Đôi mắt vàng sẫm lại, mất đi ánh sáng kì lạ khi nãy, Bảo Bình cố khuyên bản thân rẳng đó chỉ là ảo giác, chỉ vì cô đã uống vài ngụm rượu nhỏ nên tinh thần không tỉnh táo, và rằng cô nên quay về bàn. Nhưng đôi chân cô không nghe lời, có sự thúc giục nảy sinh trong cô, thôi thúc cô tiến về phía cậu ta. Và cô đã đứng trước mặt hắn, Gem hoặc không phải là Gem, đây hoàn toàn có thể là thứ sinh vật ghê rợn nào đó đóng giả, như con quái vật hình quạ khi nãy. Nhưng khi cậu ta lên tiếng, cô biết hắn ta là người thật, vì không quái vật nào lại có chất giọng dễ nghe như vậy – một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô khiến cô cũng phải giật mình. -Ồ, chẳng phải cô nàng cấm-hôn-hít đây sao? -Anh là cái gì? -Xin lỗi? -Thanh kiếm, thứ sinh vật là quạ mà cũng chẳng phải là quạ. -Một chút men rượu làm cô choáng váng sao cô gái? -Tôi hoàn toàn tỉnh táo. Hơn bao giờ hết -Hầu hết các cô nàng say xỉn đều khẳng định mình tỉnh táo -Đôi mắt anh đã lóe sáng, và đó không phải ánh đèn sân khấu Bảo Bình lờ đi câu nói của Gemini, cô chỉ nhìn thẳng vào cậu ta và nói ra điều điên rồ cô vừa nhìn thấy. Có vẻ cậu ta không định giải thích thêm, bởi vì mắt cậu ta lại sáng lên và cô biết điều cậu ta sắp làm với mình sẽ không tốt đẹp gì, thậm chí cô có thể có cùng kết cục với con quạ khi nãy. Cô lập tức quay mặt đi, tránh nhìn vào mắt cậu ta, đề phòng đôi mắt kia có ảnh hưởng tới bản thân. -Cô không nghĩ rằng đó chỉ là một màn chơi để tìm ra vị khách tinh ý thôi sao? -Việc anh làm không khó nhận ra đến nỗi chỉ những vị khách tinh ý mới thấy. -Cô gái, đôi khi vờ như không biết mới là lựa chọn tốt nhất. Cô có biết về nụ hôn của ác quỷ không? Hắn ta hôn cô và rồi kí ức bị lấy mất -Anh… Gemini nói rồi không đợi Bảo Bình trả lời, cậu ta cúi xuống hôn cô, một nụ hôn phớt, vậy là đủ để cậu lấy đi mọi thứ cô vừa nhìn thấy khỏi trí óc cô, nếu cô là người thường. Nhưng… ” Chát…” trả lại cậu ta chỉ là một cái tát điếng người, nó thu hút đến nỗi tiếng nhạc ngưng bặt và mọi ánh mắt đổ dồn về phía họ. Gemini đứng hình, hoàn toàn bất động và kinh ngạc. -Chuyện gì vậy Bảo Bình? Cự Giải chạy tới chỗ cô bạn hiện là tâm điểm của quán, với đôi mắt tức giận và đang quát thẳng vào mặt người đối diện -Đồ dị hợm vô liêm sỉ ! Và rồi Bảo Bình quay người kéo Cự Giải rời khỏi đó.~~~~~~~~~~~~~~~~~-Cậu đã làm nên loại chuyện gì khiến cô ấy tức giận như vậy hả? Taurus giận dữ mắng Gemini, cậu bạn lẳng lơ mà theo cô nghĩ là vừa chọc ghẹo cô bạn mới quen của mình. Cô đã kiềm chế lắm mới không lôi cổ cậu ta ra quát tháo. Lúc này họ đang ở trong phòng chờ, cùng Nhân Mã và Bill. Hai người còn lại của bam nhạc đang ở ngoài giải quyết chuyện ồn ào khi nãy, và rằng đó chỉ là một chút xích mích của các cặp đôi thôi rồi mọi người lại quay về với cuộc vui. Tiếng nhạc náo nhiệt tiếp tục cất lên bên ngoài làm không khí căng thẳng tròng phòng càng thêm rõ rệt. -Chả gì hết, chỉ là một nụ hôn … -MỘT NỤ HÔN Ư ??! Cậu quá quắt lắm rồi đấy Gem. Cậu cần phải cư xử cho phải phép. Cô ấy là bạn mình, không phải cái loại như mấy cô nàng của cậu Giờ đến phiên Taurus tức giận, cô chạy khỏi quán để đuổi theo Bảo Bình, Nhân Mã cũng vội đi theo cô, vì trời đã khá muộn. Gemini không nói gì khi cô bạn bỏ đi, cậu vẫn đờ người ra kể từ cú tát điếng người của Bảo Bình. Cậu đang cố vắt não ra suy nghĩ, làm sao mà một người thường có thể vô hiệu trước phép thuật của cậu không chỉ một, mà tới hai lần. Năng lực duy nhất có thể làm điều đó là chòm sao Libra, và người duy nhất thừa hưởng quyền năng đó là hậu duệ tối cao của dòng tộc phụng sự chòm sao này, một người sở hữu nó từ khi mới chào đời -Libra Wilson. Cô ta cũng ở đây, nhưng không hề sử dụng sức mạnh, mà kể cả có, thì nó cũng tiêu hao sức khá nhiều. Và cậu khá chắc Libra không thừa năng lượng tới nỗi hao phí một lượng lớn sức mạnh giúp một người thường mới quen nhìn thấy điều ẩn giấu đằng sau lớp che mờ. Cậu đứng dậy, ra khỏi phòng chờ, tới gần chỗ của Libra và ngoắc tay gọi cô. Cô đứng dậy và họ đi ra bên ngoài, nơi đủ yên tĩnh và kín đáo. -Có chuyện gì sao? Nếu là về cô gái đã tát anh khi nãy thì xin lỗi, tôi cũng chỉ vừa gặp mặt cô ấy -Cô ta có thể nhìn xuyên qua lớp ảo ảnh của tôi mà không tiêu tốn một chút sinh khí nào, giống như cô -Không thể nào _ Libra không giấu nổi ánh mắt kinh ngạc _ Cô ấy là người thường, không có bất cứ dấu hiệu của năng lực nào mà tôi không thể nhận ra. Và tôi không hề sử dụng sức mạnh để phá tan lớp che mờ của cậu