Đề Xuất 5/2024 # Chương 5: Lạc Giữa Không Gian # Top 2 Yêu Thích

Khi cả bọn tới vừa tới nơi thì trước mắt họ là một nữ sinh trẻ, tầm lớp 10, gương mặt đang tái mét đi vì sợ hãi.

Thiên Bình thấy vậy, bèn tới gần cô gái kia, giọng nhẹ nhàng:

– Em gái à, em sao vậy? Có chuyện gì xảy ra với em sao? Em đừng sợ, có bọn chị ở đây rồi, có gì em hãy kể đi.

Vừa nói, Thiên Bình vừa mỉm cười ôn nhu, cố giấu sự nôn nóng, sốt ruột vì lo lắng ở đáy mắt, chẳng lẽ Song Ngư nói đúng, Song Tử gặp chuyện gì chẳng lành rồi cũng nên!

Nữ sinh trẻ tuổi kia, sau khi nghe những lời nói và cử chỉ dịu dàng của Thiên Bình lòng mới nhẹ đi phần nào, nhưng vẫn còn rất sợ hãi, nấc không ra tiếng, xem ra sự việc vừa rồi đã làm ảnh hưởng tới cô không ít:

– Có… Có một bóng ma… Vừa… Vừa nãy, khi em mang hồ sơ vào phòng cho chị nhóm trưởng Câu lạc bộ chúng em tập hồ sơ, thì… Chẳng thấy chị ấy đâu cả. Rồi sau đó tự nhiên em nghe ở góc kia căn phòng có tiếng hét, chạy tới thì chẳng có ai, mà… Thay vào đó, là một bóng người màu đen, chắc chắn là ma rồi! Chắc chắn, chắc chắn…

Gương mặt Thiên Bình, Song Ngư, Cự Giải, Thiên Yết và Xử Nữ bỗng đen lại, căn phòng này là ‘trụ sở chính’ của Câu lạc bộ Công nghệ thông tin, mà không phải Song Tử là nhóm trưởng của Câu lạc bộ này hay sao? Cô gái trông hoảng loạn thế kia, chắc chắn đây không phải sự bịa đặt rồi!

– Ôi trời…

Ma làm gì có thật?

Mọi chuyện càng lúc càng rối rắm, cả năm cô gái nhìn nhau, cùng gật đầu. Thiên Yết, Xử Nữ, Cự Giải và Song Ngư các ngả để tìm Song Tử, riêng Thiên Bình ở lại, tìm kiếm các vật dụng còn sót lại ở hiện trường, biết đâu sẽ có được chút ít đầu mối, với tình hình hiện tại thì đây là giải pháp tốt nhất mà các sao nữ có thể chọn lựa. Thiên Bình cũng không quên gọi tới đồn cảnh sát. Cảnh sát trưởng tỉnh này là bạn thân của cha cô, nên cô cũng không lo việc bị đẩy ra khỏi hiện trường, huống hồ cả vùng Tokyou này, ai chẳng biết tới danh tài nữ Diệp Thiên Bình?

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Cùng lúc đó…

Song Tử ở giữa căn phòng tối, xung quanh không có lấy một tia sáng nhỏ, thật rợn người! Cô sợ hãi, cất tiếng:

– Có ai ở đây không? Có ai không? Á!

Song Tử hét lên, đau quá! Hình như cô vừa vấp phải thứ gì đó.

***

Chợt một luồng gió lạnh thổi qua. Căn phòng tối đen đột nhiên rực sáng, bóng đèn chiếu thẳng vào Song Tử, cô lấy tay che mắt, suy nghĩ trong đầu trở nên hỗn loạn, kí ức quay mòng mòng. Sau khi lấy lại ý thức và bỏ tay che mắt, một lần nữa Song Tử lại thét lên kinh hoàng:

– Á á á á á á!!! Quái vật, có quái vật, cứu tôi với! Cứu tôi với! Á á á á!

Song Tử hoàn toàn kinh hãi thứ sinh vật trước mắt mình. Hỡi ôi, đây có phải mơ không? Một con vật đen sì sì, hình thù quái dị ma không ra ma quỷ chẳng phải quỷ, đã thế xung quanh người nó còn dính thứ chất nhờn nhớp nháp gì đó, mùi hôi thối đến kinh khủng. Cô chưa kịp hiểu chuyện gì thì con quái vật kia đã lao tới, dùng móng vuốt định ăn tươi nuốt sống, phanh thây xẻ mình cô, giây phút Song Tử xác định rằng cuộc đời mình tới đây là chấm dứt thì một luồng sáng vàng rực từ cơ thể cô phát ra, tiến thẳng nhằm vào nó. Quái vật thấy luồng sáng kia bỗng rú lên kinh hãi, toan bỏ chạy, nhưng đã quá muộn, những tia sáng đã chiếm lấy cơ thể nó, quái vật tan biến vào hư không.

– Chuyện… Chuyện quái gì đang xảy ra ở đây thế này??? Thiên Bình, Thiên yết, Xử Nữ, Song Ngư, Cự giải, các cậu đang ở đâu…?

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Tại trường, các cô gái vẫn tiếp tục quá trình tìm kiếm, nhưng hoàn toàn vô vọng, dường như cô bạn thân của họ – Song Tử đã tan biến vào không khí.

Bỗng họ nhìn thấy ở gần đó có gì động đậy, liền chạy tới, và…

– Á á á á! Lỗ đen, cứu tôi với! Cứu tôi với, ai… đó…

Một lỗ đen không – thời gian hiện ra đồng thời ở năm nơi chỗ Thiên Bình, Thiên Yết, Cự giải, Song Ngư, Xử Nữ đang đứng, hút tất cả vào khiến họ chỉ kịp thét lên một tiễng.

– (Hết chương 5) –