Đề Xuất 4/2024 # Đọc Chap 51: Máu Thịt Lẫn Lộn. Mạng Sống Biến Mất # Top 3 Yêu Thích

_”Chờ hai kẻ ham chơi kia một lát ta sẽ về…” _”Em bảo anh ồn!” – Nhân Mã chau mày, liếc ngang, cùng lúc JB nghiêng đầu quay lại. Nhưng Nhân Mã chỉ thấy một góc khuôn mặt JB không rõ ràng dưới chiếc mũ vải sụp, và thấy môi anh mấp máy rất nhẹ: _”Vậy anh không nói nữa!” _”Không, nói đi!” – Nhân Mã ra lệnh, lại nhìn thẳng, giọng ủ rũ _”Chẳng có gì vui!” _”Em muốn nghe gì?” _”Bất cứ cái gì vui hơn cái lễ hội này!” _”Liên Hợp Quốc đã quyết định cấm nuôi rắn Runi!” _”Không nuôi sẽ tuyệt chủng mất!” – Nhân Mã chợt ghé tai JB, thì thầm _”Có nên cứu không?”JB cũng lập tức ghé sát gương mặt Nhân Mã: _”Em muốn gặp ân nhân à?” _”Không phải là anh sao?” – Nhân Mã nhún vai. _”Nếu không có Runi thì anh không chắc…” _”Em khỏi mang ơn anh rồi!” – Nhân Mã nheo mắt, tiếp tục thầm thì. _”Thực sự là em đã bao giờ biết ơn anh chưa, Cherry?” – Đôi mắt JB nhìn thẳng vào đôi mắt xanh tựa biển cả, với tình cảnh này thì đôi mắt kia hẳn phải cụp xuống vì chút “xấu hổ”. Nhưng ngược lại, Nhân Mã nghiêng khuôn đầu, nhìn JB ở cự li gần, đầy thách thức: _”Chán ngắt, hơn cả lễ hội này!” Dưới vành mũ sụp, miệng JB vẽ một nét cười rất nhẹ. Đúng lúc, cả Nhân Mã và JB cùng nhìn ngang, và phát hiện ông chủ cửa tiệm bánh nãy giờ đang nhìn họ vô cùng tò mò. Họ thật chẳng giống khách đến tham gia lễ hội, mà đang chơi trò “thế giới chỉ có hai ta”.

Ở một nơi khác… Tiếng nhạc xập xình huyên náo, người ra người vào tấp nập chen chân vào quán bar Reas – một trong những quán bar nổi tiếng nhất thành phố. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng hò reo cổ vũ hay đơn giản chỉ là tiếng hai ly rượu va chạm, chúng tạo nên một mớ âm thanh hỗn tạp, không khó nghe. Ánh đèn đủ sắc màu nhấp nháy xoay vòng chuyển động phía trên, mờ mờ ảo ảo kích thích thị giác. Lại thêm một đợt hò reo, tiếng vỗ tay đôm đốp, từng nụ cười ảo mộng đang nở trên môi những con người kia đều được Bảo Bình thu hết vào tầm mắt. Bàn tay thon dài nâng ly rượu Vin de Pays lên khẽ nhấm nháp, thưởng thức vị ngon, đắng, hơi nồng của rượu. Đôi mắt linh hoạt giờ đây được phủ bởi một màn sương mỏng che khuất tầm nhìn, gò má ửng đỏ, đôi môi ẩm ướt mê người, cô nhắm mắt, tận hưởng mớ âm thanh ồn ào. Mọi thứ đột nhiên rơi vào khoảng không tối đen như mực. Bảo Bình đặt nhẹ ly rượu xuống, thính giác bắt theo điệu nhạc. Gót hồng cất bước đứng dậy, tiến nhanh tới trung tâm hội trường, tiếng nhạc hòa vào tiếng nói cười, Bảo Bình bắt đầu nhún nhảy theo điệu nhạc, cả người lắc lư khoe trọn thân hình quyến rũ, bờ môi hờ hững cười. Dưới ánh sáng rực rỡ, gương mặt yêu mị ửng đỏ do men rượu hút hồn tất cả những kẻ đang có mặt tại nơi này. Mái tóc mềm mại lướt đi trong gió. Khẽ nhắm mắt tận hưởng cảm giác thoải mái kích thích do âm nhạc mạnh mẽ tạo nên. Bàn tay đưa lên cao, thân hình nhún nhảy xoay chuyển điệu đà trên đôi guốc hàng hiệu, chiếc váy màu đỏ biến cô thành một ngọn lửa bùng cháy giữa trung tâm quán bar. Cô nhảy, hờ hững như mây sương hòa vào trong không gian đẹp nhưng đầy nguy hiểm. Tiếng reo hò cổ vũ ngày một lớn, cô nhếch môi cười quyến rũ, động tác thực hiện ngày càng mạnh mang theo ý khiêu khích ngầm. Hông lắc theo nhịp khéo khoe số đo ba vòng bốc lửa, tất cả các thiếu gia, đại gia trong bar không ngừng huýt sáo reo hò, bàn tay cố với nhưng cũng không chạm nổi vào cơ thể ngọc ngà của cô. Nhạc dứt, Bảo Bình cũng ngừng lại, hất nhẹ mái tóc về phía sau, rảo bước tiến ra phía cửa. Bỗng có một anh chàng khuôn mặt xinh xắn hệt như con gái đứng chắn phía trước. Cô cười lạnh, thích làm gì đây. Bàn tay dâm loạn nâng lên lướt qua khuôn mặt non mềm thuần khiết của Bảo Bình. Hất tay ra, cô chỉ thẳng vào mặt hắn, giọng nói cứng rắn mạnh mẽ pha chút men rượu phả vào mũi người con trai với gương mặt non choẹt kia khiến hắn khẽ nhíu mày. _”Tránh ra!” – Cô ra lệnh. Hắn mỉm cười để lộ chiếc răng khểnh duyên dáng, đám con gái trong bar khẽ reo lên khi trông thấy hắn cười. Bảo Bình quay mặt đi, lầm bầm _”Xấu như …”. Cùng điệu bộ ngả ngớn, hắn cúi người nắm lấy lọn tóc mềm mại của cô. _”Em gái xinh đẹp, lại đây uống rượu một chút nào!” Bàn tay giơ cao giáng xuống một bạt tay thẳng vào khuôn mặt ngổ ngáo kia. Hắn ta lùi lại, bất ngờ trước cú đánh, mọi người bốn phía được một phen kinh hô. Người bị đánh chính là con trai chủ quán bar này, người con gái này gan thật, dám động thủ khi ở lãnh thổ của người khác. Bàn tay bưng lên che đi năm dấu vân tay đang đỏ ửng trên gò má. Khuôn mặt từ trắng chuyển sang đỏ, từ đỏ chuyển sang xanh, từ xanh chuyển sang tím. Nhìn biểu cảm cộng với khuôn mặt như bảng màu vẽ ở nhà, Bảo Bình liêu xiêu ôm bụng cười, khóe mắt xuất hiện một giọt nước. Cô đang cười ra nước mắt… Hắn tức tối tiến lên cầm cổ áo Bảo Bình xách ngược lên, nhanh như con sóc, cô lộn nhào người, dùng lực hai chân đạp mạnh vào ngực khiến hắn đau đến mức phải buông cổ áo cô ra lùi về sau hai bước. Tao nhã chỉnh lại cổ áo, nhảy vọt lên xoay người tung một cước đạp thẳng vào hạ bộ, tên kia đau đớn dùng tay che lại, cau có đến cực điểm. _”Giết chết con điên này cho tao!!!!” – Hắn gầm lên như một kẻ điên.