Thịnh Hành 5/2024 # Đọc Chương 1: Cái Chết Của Ngọc Quý Phi # Top 9 Yêu Thích

– Ái phi! Sao nàng lại bỏ trẫm ra đi. Trẫm thực sự sai rồi. Trẫm đã sai khi không tin tưởng nàng. – Nam nhân vận long bào đang ngồi sụp xuống nền đất lạnh giá và ôm một nữ nhân mặc xiêm y màu trắng tinh khiết vào lòng. Nàng ấy thực sự đẹp, đẹp tựa như tiên. Tiếng khóc từ những hạ nhân bên dưới vang lên tạo nên một khung cảnh thực sự bi thương. Tại sao họ lại khóc? Họ khóc vì người nữ nhân ấy đã chết. Nàng là Ngọc Quý Phi, Ngọc Thiên Yết, con gái của Trấn Quốc Đại tướng quân đã tử trận được hoàng thượng yêu quý phong làm Quý Phi. Người con gái được mệnh danh là nữ nhân có nét đẹp khuynh quốc khuynh thành và có thể nói là mỹ nhân có nhan sắc tuyệt vời nhất Hoàng Vĩ Quốc. – Hoàng Thượng, xin người bớt đau buồn. Hãy bảo trọng long thể. – Một vị nữ nhân khác mặc một bộ đồ màu đỏ thêu hình phượng hoàng, trâm cài bằng vàng cũng khắc hình phượng hoàng. Vừa nhìn vào có thể đoán đây là vị Hoàng Hậu của Hoàng Vĩ Quốc. Nàng ta cũng xinh đẹp nhưng vì son phấn khá nhiều nên nét đẹp bị lu mờ. Nếu so sánh nhan sắc của Hoàng Hậu và Ngọc Quý Phi thì Ngọc Quý Phi vẫn hơn. – Nàng câm miệng cho trẫm. Tại sao chưa có sự cho phép của trẫm mà nàng dám ban rượu độc cho Yết Nhi hả. – Hoàng thượng tức giận, quát thẳng vào mặt Hoàng Hậu. – Thần thiếp chỉ giúp đỡ cho người thôi. Thần thiếp biết người bận trăm công nghìn việc nên việc cỏn con trong hậu cung thiếp muốn tự giải quyết không phiền đến người. – Hoàng Hậu mặt trắng bệt vì rất ít khi Hoàng Thượng nói lớn tiếng với nàng ta. – Vân Nhi, trước khi Ngọc Quý Phi uống chén rượu độc thì nàng có nói gì không? – Triệu Bắc Giải ( tên của Hoàng Đế) không quan tâm đến lời biện minh của Hoàng Hậu mà quay sang nhìn vị nô tì thân cận của Thiên Yết và được Thiên Yết coi như là muội muột ruột. – Dạ thưa có ạ – Vân Nhi khóc nức nở. – Nàng nói gì? – Bắc Giải lau nhẹ vệt máu còn vương trên môi của Thiên Yết. – Nương nương nói … ” Triệu Bắc Giải! Đời này kiếp này Ngọc Thiên Yết chỉ mãi yêu mình chàng nhưng thiếp cũng hận chàng” – Vân Nhi vừa nói vừa rơi lệ. – Tất cả lui ra đi. Hoàng Hậu nàng cũng lui đi. Ngày mai ta sẽ xử lí nàng. Riêng Vân Nhi, ngươi ở lại đây với ta. Ta có chuyện muốn hỏi – Hoàng Thượng ra lệnh. Mọi người dần dần lui ra. Ngọc Quý Phi khi còn sống rất thương yêu hạ nhân, không kiêu căng nên bây giờ khi nàng chết mọi người ai ai cũng đau buồn và thương xót cho số phận của vị nương nương xấu số. – Vân Nhi! Ngươi có thể kể cho ta vì sao chủ tử của ngươi từ trần không? – Giọt nước mắt bắt đầu đọng trên khoé mi của Bắc Giải. Chàng ôm chắt nữ nhân thuần khiết như hoa sen vào lòng. – Dạ vâng – Vân Nhi ngạc nhiên nhìn Hoàng Thượng. Hoàng Thượng là một nam nhân tuấn tú nhưng lại lãnh khốc, vô tình chưa từng rơi lệ vì ai. Hôm nay nàng đã chứng kiến cảnh Hoàng Thượng khóc vì nương nương của mình. Hoàng Thượng thực sự yêu nương nương. ~~~~~~ Hai canh giờ trước tại Ngọc Phụng Cung ~~~~~~~

– Tỷ tỷ! Người đừng buồn nữa mà. Đừng khóc! Khóc sẽ xấu lắm – Vân Nhi đang ôm Ngọc Quý Phi và lấy khăn tay lau nước mắt trên khuôn mặt của Thiên Yết. Sở dĩ Vân Nhi kêu Thiên Yết là tỷ tỷ vì nàng đã ra lệnh cho Vân Nhi kêu nàng là tỷ tỷ. – Vân Nhi! Hoàng thượng không tin tưởng tỷ. Ngài ghét tỷ! Ngài hận tỷ! – Ngọc Thiên Yết nhận lấy chiếc khăn từ Vân Nhi để lau lệ. Khoảng 2 tháng trước Ngọc Quý Phi đã mang cốt nhục của Hoàng Thượng nhưng 2 ngày trước Ngọc Thiên Yết đã bị Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi làm cho sảy thai vì Ngọc Quý Phi là sủng phi của Hoàng Thượng mà bây giờ lại còn mang con của ngài thì chẳng khác nào Hoàng Hậu hiện tại sẽ bị phế và nàng lên nắm ngôi làm chủ hậu cung cơ chứ nên hai người họ quyết định làm cho Ngọc Quý Phi xảy thai. Hoàng Thượng rất tức giận nhưng Ngọc Quý Phi vì nghĩ cho Hoàng Thượng nên không muốn chàng trừng phạt họ. Hoàng Hậu là con của Vương Thừa Tướng còn Huỳnh Quý Phi là cháu gái của Huỳnh Tướng Quân. Nếu Hoàng Thượng trừng phạt Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi thì gia đình họ sẽ không để yên và tìm cách làm sụp đổ thế lực của Hòng Thượng và ngài sẽ bị phế ngôi. Nhưng Hoàng Thượng lại hiểu ngầm nàng không muốn có con với ngài nên ngài đã tát nàng và không còn đến cung nàng hay nói chuyện với nàng nữa. – HOÀNG HẬU NƯƠNG NƯƠNG VÀ HUỲNH QUÝ PHI NƯƠNG NƯƠNG GIÁ ĐÁO …. – Giọng nói của Viên Công Công vang lên khiến Thiên Yết dừng khóc và lau hết nước mắt trên khuôn mặt để không cho họ biết mình vừa khóc.Hoàng Hậu hôm nay mặc một bộ xiêm y thêu hình phượng hoàng để chứng minh địa vị. Huỳnh Quý Phi thì vận Lam y.– Ngọc Quý Phi tham kiến hai vị tỷ tỷ – Nàng quỳ xuống hành lễ. – Hỗn xược! Từ khi nào ta là tỷ tỷ của ngươi thế – Hoàng Hậu liếc nhìn người con gái đang quỳ. – Thần thiếp thật thất kính. Mong Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi bỏ qua – Thiên Yết vẫn cúi mặt – Thôi ngươi đứng lên đi. Hôm nay bọn ta đến đây có chuyện quan trọng hơn muốn đến gặp ngươi – Huỳnh Quý Phi cười khinh bỉ. – Hạnh ma ma đem đồ ta đã chuẩn bị ra đây – Hoàng Hậu phất tay. Hạnh ma ma hiểu ý đón lấy một chiếc khay được trùm khăn đỏ từ tên thái giám – Dạ đây thưa Hoàng Hậu – Dung ma ma khẽ gật đầu. Huỳnh Quý Phi lấy chiếc khăn trùm màu đỏ ra. Bên trong là một bình rượu làm bằng vàng và một ly rượu. – Ngọc Quý Phi! Khi ngươi thấy bình rượu này thì chắc có lẽ ngươi cũng hiểu sự tình nhỉ – Hoàng Hậu rót rượu ra chiếc ly. – Thần thiếp ngu muội không hiểu ý Hoàng Hậu – Thiên Yết mặt trắng bệt nhìn bình rượu. Phải chăng đây là rượu độc? Phải chăng Hoàng Thượng tuyệt tình ban chết cho nàng? Nàng không tin. Nàng thực sự không tin chuyện đó sẽ xảy ra. – Đây là loại rượu độc Hạc Đỉnh Hồng không có thuốc giải. Hoàng thượng sai ta ban tử cho ngươi bằng rượu độc. Nếu ngươi không uống là kháng chỉ – Hoàng Hậu ra lệnh cho nô tì thân cận cầm ly rượu đưa đến cho Thiên Yết – Thần thiếp sẽ uống – Nàng cầm lấy ly rượu. Nước mắt ướt đẫm gò má của nàng. Nàng không ngờ Hoàng Thượng lại tuyệt tình như thế. Nàng cảm thấy mình thật ngu ngốc khi đã phải lòng bậc đế vương. Nàng hận chàng.

– Nương nương… Người không thể uống – Vân Nhi nắm chặt lấy cánh tay của Ngọc Quý Phi và lắc đầu – Đây là lệnh của Hoàng Thượng. Ta không thể kháng chỉ – Nàng kiên quyết nâng ly rượu lên. Nàng cảm thương cho số phận của mình. Nàng thật hối hận khi đã bước vào Hậu cung. Nàng sai khi yêu chàng. Bầu trời đã tối . Mưa bụi lất phất ở ngoài cung đình. Trời giá lạnh nhưng lòng người khi hết yêu lại còn lạnh hơn. Nàng khẽ cười dốc ngược ly rượu. Cảnh ban chết thật thê lương mà mỹ lệ. – Triệu Bắc Giải! Đời này kiếp này Ngọc Thiên Yết chỉ mãi yêu mình chàng nhưng thiếp cũng hận chàng – Ngọc Quý Phi cất lên câu nói cuối cùng và ngã xuống nền lạnh giá, máu đã chảy ra từ miệng nàng và vương trên khoé môi. Vân Nhi nhanh chóng chạy đến Ngự Thư Phòng để thông báo cho Hoàng Thượng còn Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi đã về cung của mình trong sự đắc ý để lại Ngọc Thiên Yết còn nằm trên đất cùng với tiếng khóc của hạ nhân. – Ngô Công Công! Xin người hãy thông báo cho Hoàng Thượng có nô tì Ngọc Phụng Cung đến có tin cần thôi báo – Vân Nhi khóc lóc chạy đến Ngự Thư Phòng và quỳ xuống cầu xin Ngô Công Công. – Được rồi! Ta sẽ vào thông báo cho Hoàng Thượng – Ngô Công Công đỡ Vân Nhi đứng dậy – Hoàng thượng có người từ Ngọc Phụng Cung muốn diện kiến ạ – Ngô Công Công quỳ xuống – Cho vào – Hoàng Thượng gật đầu. – Hoàng Thượng! Cầu xin người cứu chủ tử. – Vân Nhi đập đầu xuống đất đến chảy máu – Yết Nhi có chuyện gì? Nói mau ! – Bắc Giải rời khỏi chỗ ngồi và đỡ Vân Nhi lên – Ngọc Quý Phi đã bị Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi ban rượu độc – Vân Nhi vừa nói vừa khóc và sau đó Hoàng Thượng đã chạy nhanh đến Ngọc Phụng Cung. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ – Hoàng Thượng! Phận làm nô tì nên việc này đúng là không nên nói. Nhưng chủ tử của nô tì thực sự yêu người – Vân Nhi lấy tay lau nước mắt.

– Trẫm sai rồi. Trẫm đã không tin tưởng nàng. Vân Nhi đứng dậy, bước đến bàn trang điểm và mở hộc tủ ra, lấy từ trong đó ra một lá thư để đưa cho Hoàng Thượng. – Thưa Hoàng Thượng! Đây là lá thư của nương nương trước khi chết đã từng viết nhưng người không dám gửi cho Hoàng Thượng. Nương nương đã có ý định tự tử sau khi bị xảy thai.” Gửi cho Hoàng Thượng người thần thiếp yêu,Khi chàng nhận được lá thư này thì cũng có nghĩa là thiếp đã đi xa. Thiếp đã đoán trước được việc này. Thiếp biết khi thiếp mang thai thì chàng sẽ rất vui và hạnh phúc, thiếp cũng thế! Nhưng thiếp là một vị nương nương thì làm sao có thể yên bình đến khi hài tử được sinh ra cơ chứ! Mất con, thiếp đau buồn lắm chứ! Nhưng thiếp không muốn vì mình mà chàng bị mất thế lực trong triều đình. Chàng nghe đây! Đời này kiếp này Ngọc Thiên Yết chỉ yêu một mình chàng, tim của thiếp thuộc về chàng. Nếu được thì thiếp mong kiếp sau được ở cạnh chàng và chăm sóc chàng như thiếp đã từng” – Vân Nhi à! Nương nương nhà các ngươi thực sự muốn tự tử – Dạ vâng. Nhưng chúng nô tì đã ngăn lại kịp thời. – Hồi cung – Bắc Giải bồng xác Thiên Yết lên. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Qua hôm sau, Hoàng đế Hoàng Vĩ Quốc ban một số lệnh:Phát tang 10 ngày để tỏ lòng tôn kính với Ngọc Quý Phi và chôn cất nàng vào Hoàng Lăng nơi chôn cất cho Hàong TộcPhế Hoàng Hậu và Huỳnh Quý Phi xuống làm cung nữ giặt đồ, mỗi ngày phạt 50 trượng nếu tự tử thì tru di cửu tộcNgọc Quý Phi được truy phong làm Hoàng HậuPhong con của Diêu Phi ( tỷ tỷ kết nghĩa của Ngọc Quý Phi) làm Thái TửPhong nô tì thân cận của Ngọc Quý Phi, Vân Nhi làm Khánh An Công Chúa~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Đây chỉ mới là phần mở đầu. Miêu hứa sẽ không thiên vị một cung nào cả. Mong mọi người theo dõi và đóng góp ý kiến cho truyện của Miêu hay hơn và hấp dẫn hơn. Miêu đã gộp 2 chương 1000 chữ thành 1 chương 2000 chữ cho mọi người dễ đọc