Công Bố Về Nguyên Nhân Cái Chết Của Michael
Khoảng 18h30 ngày 19/6/2009. Hai chiếc ôtô Cadillac chạy tới Forum, một sân vận động 17.000 chỗ ngồi ở Inglewood, tây nam thành phố Los Angeles: Ở đây Michael Jackson phải diễn tập cho chuyến lưu diễn trên thế giới. Chàng đi cùng nhóm nhạc tới sân khấu khổng lồ này. Kenny Ortega, biên đạo múa và bạn của chàng ra đón chàng. Kenny Ortega thấy lo sợ cho sức khỏe của Michael Jackson: Chàng run lên vì lạnh, nước da tái như da xác chết! Cặp mắt nhìn vào khoảng không. Trước tình trạng sức khỏe sút kém này nhà biên đạo m 0;a Kenny đề nghị chàng hủy bỏ buổi diễn tập... Michael gật đầu. Lúc 21h, hai xe Cadillac quay trở lại số nhà 100 North Carolwood Drive, lâu đài Bel Air, ở đây vua nhạc pop sống với 3 đứa con. Trong đêm đó Kenny gửi cho anh một bản e-mail cho các nhà tổ chức chuyến lưu diễn để cấp báo cho họ... Nhưng hôm sau vào đầu buổi chiều, Kenny được mời đến nhà của ca sĩ Michael để nhận một lời trách mắng của Conrad Murray, bác sĩ được ưa chuộng của ngôi sao nhạc Pop. Ông bác sĩ tỏ ra bực tức: "Michael rất khỏ ;e mạnh! Anh hãy can dự vào công việc của anh thôi! Bác sĩ của ông ấy là tôi"...
Trên thực tế, ngày 20/6 đó, Michael khỏe mạnh. Những thuốc giảm đau do bác sĩ Murray chỉ định dùng đã có hiệu quả. Trong buổi tối, chàng thực hiện được việc diễn tập ở Trung tâm Staples center, lần này, rồi trở lại những ngày tiếp sau...
Cho tới ngày 24/6, hôm trước cái chết của chàng. Trong những buổi tập cuối cùng đó, Michael có ảo tưởng. Khi đẹp trời, chàng tỏ ra tươi tỉnh. Việc này giải thích rằng, anh bạn Kenny có thể quay cuốn phim "This is it", tạm dịch đây là cuộc diễn tập trong đó người ta thấy chàng làm động tác xoay mình trên sàn diễn.
Nhưng trong đêm 24 rạng ngày 25/6 Michael "trúng" một cơn mệt mới. Ít thời gian trước một giờ sáng, chàng trở về nhà mình, kiệt sức vì 6 giờ luyện tập, "nhưng tâm trạng bình yên" - một trong những vệ sĩ của chàng nhận xét. Chàng ngồi ở sau xe Cadillac, cùng với Faheem Muhammad, "lái xe - vệ sĩ" của chàng và Michael Amir Williams, thư ký của chàng. Các người hâm mộ chào ca sĩ khi chàng bước qua cửa ngôi nhà chàng. Dù đêm đã khuya nhưng họ trung thành ở tại vị trí. Bác sĩ Murray đợi chàng: xe ôtô ông ta 273;ã đậu trong sân. Từ khi ông này nhận công việc, đã được hai tháng rưỡi, hàng ngày ông ta đến vào cuối buổi chiều. Đêm, ông ta trông coi ngôi sao nhạc Pop. Cùng với các vệ sĩ, ông là người duy nhất vào căn phòng của chàng, ở lầu một. Tối hôm đó - sau này ông ta khai với các điều tra viên - ông ta quyết định không tiêm cho chàng thuốc Propofol, thuốc gây mê mạnh này chỉ sử dụng ở bệnh viện khi có một ca phẫu thuật. Nhưng, như mỗi lần chàng nằm trên giường, Michael đòi 244;ng ta thuốc đó. Bác sĩ Murray không có uy tín cần thiết để cản trở tính thay đổi thất thường của chàng. Lúc đó ông ta đã nghe theo! Ông ta đã tiêm cho chàng một mũi tiêm đầu, rồi những mũi khác. Hôm sau ở bệnh viện của Đại học California (U.C.L.A), các bác sĩ pháp y đã tìm lại 100 miligam chất Propofl trong cơ thể ca sĩ. Cái chất đó gây nên chết người!
Nhưng đối với Michael, việc đó chưa đủ. Vào sáng ấy, 8h ngày 25/6, chàng vẫn không nhắm mắt được. Như mọi ngày, chị Kai Chase, nữ đầu bếp tới nhà và chuẩn bị bữa điểm tâm: các món ngũ cốc cho các đứa con và nước trái cây cho Michael. Chị ta chạy ra siêu thị ở góc phố và trở về trước mười giờ một chút.
Bác sĩ Murray làm gì vào lúc đó? "Thường thường tôi nhìn thấy ông ấy đi qua, cầm một chiếc mâm cho Michael mà ông ta đưa vào phòng của chàng. Nhưng sáng hôm ấy ông ấy không đến" chị đầu bếp nhớ lại. Ngôi nhà tĩnh lặng. Âm nhạc vang lên trong tất cả căn buồng trong khi những đứa con chơi trong căn nhà phụ dưới sự theo dõi chăm chú của Sister Rose cô "bảo mẫu".
Nhưng khoảng giữa trưa, chị đầu bếp nghe thấy những tiếng kêu: chúng đến từ lầu một. Chính là bác sĩ Murray. Hốt hoảng, ông ta chạy xuống các bậc thang, ra lệnh đi tìm Prince, anh trai cả của Michael Jackson. Rồi lúc 12h13 chính xác, ông ta gọi Michael Amir: "Hãy tới ngay có vấn đề khó khăn rồi", ông ta hét lên trong máy đàm thoại. Lo sợ, người thư ký đó - không có mặt tại chỗ gọi điện thoại cho Alberto Alvarez, một trong các vệ sĩ có mặt và yêu cầu anh này đến xem. Khi người vệ sĩ này bước v ào phòng của ca sĩ, bác sĩ Murray (áo sơ-mi và quần dài sáng màu) đẫm mồ hôi. Ông ta cố làm hồi sức Michael bằng một cánh tay duy nhất. "Trong đời tôi. Tôi chưa bao giờ làm mát-xa tim; thử tim cho tới một người nào đó biết cách làm", ông ta năn nỉ.
Ca sĩ Michael nằm trên giường, bất động. Đầu chàng lệch nhẹ sang bên trái. Miệng chàng và cặp mắt vẫn mở. Dương vật của chàng - lòi ra từ chỗ xẻ của quần pyjama, được bao một cái bao dương vật để chàng đi tiểu mà không bị ướt khi chàng ngủ sâu, bị "đánh gục" do tác dụng của thuốc gây ngủ. Trên sàn nhà lăn lóc mấy lọ thủy tinh và những lọ đựng chất lỏng trắng - thuốc propofol loại tốt! "Hãy ném tất cả thứ này vào túi rác", bác sĩ Murray đột ngột ra lệ nh! Người vệ sĩ thi hành việc đó, không hiểu đây là hành động che giấu " vũ khí gây tội ác". Viên bác sĩ truyền đạt: "Bây giờ hãy gọi cấp cứu" "alô 911". Đã 12h22. Đội cấp cứu có mặt ở đó, bốn phút sau. Richard Seneff, trưởng đội cấp cứu, người đầu tiên đến tận nơi, phát câu hỏi: "Ông ấy đau vì cái gì?". "Vì bị mất nước", bác sĩ Murray trả lời. Sự lừa dối quá đáng, sự lừa dối đầu tiên của một loạt dài... Trước mặt họ, Michael không c 42;n thở nữa. Thân thể chàng đã lạnh. Hai mắt chàng đã dãn ra. Các tĩnh mạch của đôi chân chàng bắt đầu tái xanh đi - theo ông Rechard Seneff - chứng tỏ rằng chàng đã chết ít nhất là 20 phút rồi. "Nếu chúng tôi được cấp báo sớm hơn, chúng tôi có thể cứu sống được ông ta" - ông này bày tỏ hối tiếc trong tuần vừa qua tại tòa án thành phố Los Angeles, nơi ông được kể là nhân chứng.