Đọc Chapter 03: Người Con Gái Trên Sân Thượng



Đóng sập cánh cửa phòng lại, Thiên Yết mệt mỏi thở dài.
Cậu vừa mới thành công cản trở Xử Nữ tự sát, và kết quả thì là phải ăn chửi rồi, chửi nhiều là đằng khác
Theo lịch thì cậu sẽ bắt đầu tiết học vào lúc 2:15, từ nhà này đi đến đó cũng chỉ mất khoảng 10 phút. Mà công việc rửa bát quét nhà cậu cũng hoàn thành rồi, giờ chắc chỉ còn việc chờ vị khách nào đó đến thôi ...
Chẳng biết là ai mà có khẩu vị mặn thế ? Mấy con b 50;p bê con thì mất mắt, con thì tay chân bẻ ngược, con thì đang dùng dao tự sát, con thì xương xiên người ... thế này mà vẫn muốn đặt mua cho được
Không phủ nhận là chúng tinh xảo, được vẽ đẹp và các chi tiết như quần áo cũng thu hút đâu nhưng mà thật sự có hơi ghê rợn.
Leng keng !!!
Sự dịch chuyển của cánh cửa bên ngoài, khiến cho chiếc chuông vốn luôn im lặng khẽ rung lên thanh âm đinh đang giữa khoảng không yên bình buốt giá.
Một cô gái, khẽ cất bước đi đN 71;n
Mái tóc đen xơ rối không được chải gọn gàng chất ngốn tuyết trắng, gương mặt gầy gò mang theo sự mỏi mệt hốc hác, đôi mắt màu hổ phách vốn sáng loà tự như ánh dương buổi ban trưa, lại trở nên mờ đục trên quầng thâm đậm, nhưng mà, thân thể lại không hề run rẩy trước cái lạnh
Thiên Yết nhìn vị khách ấy, với một cảm giác cổ quái và có gì đó không đúng chợt tuôn trào trong lòng, cậu nhất thời không mở lời được, chôn chân tại chỗ ;
Cô gái không nhanh không chậm hướng đến cậu, với thanh âm khản đặc trầm thấp, giống như không thể cất cao giọng nói của mình được nữa
- Tôi muốn đặt làm một con búp bê !
Thoáng giật mình, Thiên Yết nhận ra bản thân không phải phép, luống cuống nói:
- À vâng ! Mời cô ngồi !
Vị thiếu nữ ấy lấy từ trong túi ra một tệp phong bì, kèm theo tấm ảnh.
- Đây là khoản đặt cọc và ảnh !
Tệp phong bì chỉ chứa một chiếc vòng cổ, khảm lên mình hình thù một nử ;a đôi cánh ...
Còn tấm ảnh, là chụp một cô gái khoảng 16,17 tuổi, khoác trên vai bộ quân phục đen tuyền đính những chiếc huân chương sáng loá, bên trong là đồng phục của ngôi trường đào tạo triệu hồi sư trong thị trấn này - Tierkreis
Mái tóc màu nâu sáng chấm qua vai được buông xã, gương mặt trắng trẻo xinh đẹp với đường nét tinh tế phù hợp đến từng chuẩn mực của xã hội.
Ánh mắt mang trên mình sắc màu hoàng kim rực rỡ cùng sắt đá, kiên định, lạnh lùng cùng cao ngạo. Nhưng lại không che lấp đi sự cô độc, mệt mỏi và chán nản khắc khoải trên ấy, tự như linh hồn của con người này đang lang thang một mình trên con đường tách biệt với thế gian này.
Người trong ảnh và vị khách này giống nhau ... đặc biệt là đôi mắt vàng, họ là chị em gì đó nhỉ ?
- À, phiền cô trả lời một số câu hỏi của tôi được chứ ?
- Vâng !

- Ngủ ngon chứ Cự Giải ?
Thanh âm tươi cười mà trầm thấp, như phản ánh lên khí chất thần bí cùng nguy hiểm của chủ nhân nó
Đôi mắt đỏ thoáng tựa huyết nguyệt trong đêm đen, đầy sắc sảo cùng vui đùa, cũng không thiếu đi nét cao ngạo thần bí, đem đến cho kẻ khác cảm giác cổ quái khó có thể lại gần, mái tóc đen dài mỏng nhẹ mượt mà rũ xuống, lại càng khiến cho gương mặt vốn xinh đẹp đang che lấy tầm nhìn của cô trở nên thật quyến rũ.
Cự Gi& #7843;i không có một chút phản ứng bất ngờ nào trước sự xuất hiện của người con gái này, giọng nói đều đều vang, không cao không thấp, không điệu không bổng. Nhạt như cái bản mặt thiếu muối của cô vậy.
- Dù tôi chưa ngủ nhưng nhìn cô là thấy chẳng ngủ ngon được rồi đấy ! Luyện Ngục Phù Thuỷ !
Xử Nữ đứng thẳng người dậy, cười nhạt: " Miệng vẫn cay nghiệt như ngày nào nhỉ ? Đúng là cái duy nhất mặn ở em chỉ có lời nói độc địa ! "
Đến đây, Cự Giải khẽ nhấc mình đứng dậy, đưa ánh mắt chán chường nhìn đến chị ta: " Cứ dăm ba bữa lại đến một lần, bộ người vào cửa tiệm của cô mà đặt búp bê hình tôi nhiều thế sao ? "
- Cũng nhiều đấy, nhưng người lần này thì đặc biệt chi trả một khoản khá lớn !
Phủi phủi đúng bụi cát dính trên quần áo, Cự Giải tiếp tục hỏi: " Thế, lần này cô có làm búp bê không ? "
Xử Nữ mỉm cười, nụ cười thần bí mang theo nhiều ý nghĩa kh 25;c nhau, không biết chính xác nó được tạo nên bởi điều gì ...
- Quy tắc của chị là làm khi khách hàng trả một cái giá tương xứng ! Nhưng, vốn dĩ đã không tồn tại kẻ sẽ đưa ra vật chất giá trị ngang hàng với Lucifer !
- Hờ, dù nếu là cô thì chắc chắn sẽ đánh bại được tôi, nhưng mà nó chỉ tổ làm cuộc đời vô vị này càng thêm nhàm chán thôi ! Thứ tôi cần vốn không phải lũ chỉ biết nhờ đến tay kẻ khác !
Dù cô ngày ngày chỉ biết bám rễ ở sân thượng này, không tiếp xúc với bất kỳ ai chăng nữa, thì những con ruồi nhặng xung quanh vẫn nhiều không đếm xuể, Cự Giải chẳng muốn quan tâm đến tụi nó đâu.
Đã không đủ thực lực để đánh bại cô, hoặc là cố gắng hơn nữa hoặc lại chấp nhận ngồi phủ nhục ờ đó đi. Còn giở trò bỉ ổi, mượn đến tay Luyện Ngục Phù Thuỷ và cái cửa hàng búp bê ghê rợn của chị ta. Thứ hèn hạ vậy mãi cũng chẳng ngóc đầu lên được
Phải, chú ng sẽ chẳng thể bước tới đây được ..... không thể bước tới bậc thang này được.
Cô đứng ở đây đã quá lâu rồi, nhưng cũng chẳng muốn nhấc chân đi tiếp, vì đơn độc lắm.
Cô muốn một đối thủ cùng mình tiến bước. Càng muốn hơn, một kẻ có thể đạp cô khỏi cái ngai vàng mang danh " bất bại " này, một kẻ, có thể cho cô nếm trải cảm giác thua cuộc thực sự.
- Xem chừng ra cái người định mệnh đời em vẫn chưa xuất hiện nhỉ ? Công cuộc ch ờ người vất vả quá ha !
Nghe lời này của Xử Nữ, Cự Giải có khe khẽ nhíu mày, không nhanh không chậm đáp: " Vất vả như cái công cuộc tự sát của cô vậy đấy ! "
- Vớ vẩn, chị đây rất chủ động trong việc tìm đến cái chết, chẳng qua là những con kỳ đà cản mũi ở xung quanh quá nhiều thôi ! Do trời ghét bỏ chị nên không muốn cho chị trở thành một con búp bê cả !
Trời à ....
Phải rồi, từ nhỏ cho đến bây giờ, bất kỳ ai cũng nói rằng, trời ban cho Cự Giải r̐ 5;t nhiều thứ, nói rằng cô kẻ may mắn nhất trên thế gian này.
Vì sinh ra trong 1 gia tộc quyền quý, vì có được con quỷ mạnh nhất địa ngục, vì năng lực chiến đấu thiên bẩm mạnh mẽ ...
Cô không thấy vậy.
- Chà, vậy hẳn là ông trời cũng ghét tôi lắm ! Vì mãi rồi, mong ước của tôi cứ bị phớt lời
- Đừng lầm tưởng một phút chờ đợi buồn tẻ thành xui xẻo một đời ! Em là kẻ được tạo hoá ưu ái tột cùng, vì, người em luôn chờ rốt cuộc cũng xuất hiện rồi !
- Hả ?

Next Post Previous Post